Cuộc sống bình dị hai người như vậy cũng đã được diễn ra, đúng như những gì hai người họ mong cầu. Một mối quan hệ bình đạm, thân mật hơn trước nhưng cũng không đến nỗi quá đáng, không xem xét đến tự do riêng của cả hai.
Diệp Liên Tuyết nằm trên giường, hai ngày rồi không ngủ, bây giờ mi mắt cô có chút nặng trĩu. Nhớ đến chuyện vừa xảy ra ban tối ở siêu thị, không hiểu sao cô lại rùng mình sợ hãi. Cô bước xuống giường, chẳng buồn xỏ dép lê vào, đi đến bên cửa sổ.
Mạc Tử Duy có năng lực biết được nhiều chuyện như thế thì có chăng hiện tại gã ta đang đứng ở đâu đó gần đây dõi theo cô hay không? Một tên biến thái đội lốt một kẻ đàng hoàng đạo mạo đang cố gieo rắc sự sợ hãi đến cho cô. Hít một hơi thật sâu để cố bình ổn tâm trạng vốn chưa từng bớt căng thẳng, Diệp Liên Tuyết kéo rèm cửa lại, mặc dù thói quen của cô bình thường vẫn là để rèm cửa mở khi đi ngủ.
Cô bước ra ngoài phòng khách, Quách Thừa Tuyên đang ngồi ở trên sofa. Kì thực cô luôn thắc mắc rằng hắn có riêng cho mình một phòng sách, phòng làm việc với đầy đủ tiện nghi. Thế quái nào hắn lại có cái sở thích bê máy tính xách tay ra phòng khách ngồi cho bất tiện như vậy?
“Chưa ngủ sao? Hai ngày rồi em không ngủ, định thức đến khi nào?”
Hắn càu nhàu khi nhìn thấy cô đi ra, vẻ mỏi mệt trong mắt cô không giấu được, cũng khiến cho hắn xót xa ít nhiều.
Diệp Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/455674/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.