“Bố quyết định sẽ dừng chuyện này ở đây sao? - Bà ta dường như chẳng còn nhớ đến lời cảnh cáo, cứ thế điên cuồng lên tiếng.
Quách Thừa Tuyên nén tiếng thở dài, mọi chuyện sẽ chẳng có gì quan trọng lắm đâu nếu như mẹ của hắn không cố đấm ăn xôi như thế. Rõ ràng chuyện đã qua từ lâu, chẳng một ai muốn nhắc về nó thêm một lần nào nữa cả thế nhưng bằng một cái lý lẽ nào đấy thì Quách phu nhân vẫn khai quật nó lại để thêm mắm dặm muối, chuyện bé đem xé cho to ra.
Quách lão gia tử cũng cảm thấy hình như thân già này của ông bây giờ có hao tổn tâm sức chắc cũng đầu đuôi là vì cô con dâu có một không hai này: “Con còn muốn sao nữa hả? Chuyện không muốn xử lý đơn giản, cứ thích đem nó phóng đại lên cho người ngoài nhìn thấy sao?”
“Trong cái nhà này, bố là người trọng danh dự hơn ai hết. Bố năm lần bảy lượt nói con ầm ĩ thế nhưng lại muốn bỏ qua cho con nhỏ nhà quê này khi chính tay nó lại đang trực tiếp làm chuyện ảnh hưởng đến mặt mũi của Quách gia ta. Con biết là bố thương nó, cưng chiều nó thế nhưng những chuyện cần dùng lý để giải thích thì con nghĩ rằng bố đừng nên thêm vào quá nhiều phần tình cảm.” - Bà ta ra sức phát tiết, mặc cho Quách Thừa Tuyên chỉ muốn đem mặt cất giấu đi.
Mẹ của hắn đã từng là một phu nhân hoàn mỹ, khí chất cao ngạo cùng địa vị khiến cho cả cái thành phố này không một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/271443/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.