"Mà cho tôi hỏi tí thôi, cô là....?"
"À, tôi là Han, nhân viên mới của công ty"
Ra là vậy, chắc trong thời gian nghỉ phép Han đã vào làm. Nhưng gương mặt của cổ mà đi làm nhân viên thì uổng thật, thêm cái vóc dáng ấy, nếu mà làm người mẫu có phải chuẩn cơm mẹ nấu hơn không.
"Mà mọi người về hết rồi, cô vẫn tăng ca à?"
Tiêu Nhã cười ngại ngùng.
"Tăng ca gì chứ, tôi cũng chuẩn bị về, ai dè bị kẹt trong này, còn cô?"
Han nhìn cô cười nhẹ.
"À, tôi về lấy cái tập hồ sơ để quên ấy mà"
"Vậy tôi đi trước nha"
Tiêu Nhã chào tạm biệt Han rồi cầm túi xách ra về.
Đến lúc cô rời đi thật xa, Han dần thu lại nụ cười của mình, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lẽo và sắc lạnh.
"Vào việc thôi"
- -----------------------------------
Tiêu Nhã vừa bước ra khỏi cửa liền trông thấy chiếc xe quen quen.
*Bíp bíp*
Tiếng xe kêu còi hai tiếng phấn khởi rồi cửa xe được hạ kính xuống, người đàn ông tay cầm vô lăng mỉm cười tươi rói nhìn lấy cô.
"Lăng Mặc????"
"Hề lấu my lady!"
Tiêu Nhã sững sờ nhìn anh, anh ta đang làm gì ở đây vậy? À không, làm sao mà anh ta biết cô làm việc ở đây, lẽ nào thằng cha này theo dõi cô hả????? Biến thái vl!!!!
Bỗng dưng ánh mắt cô cau có dè chừng nhìn hắn, Lăng Mặc lập tức thu lại nụ cười, anh biết hẳn giờ đây trong đầu cô chẳng có lấy một ý nghĩ tốt đẹp.....
"Này nhá, tôi đây biết cô nghĩ gì đấy, thu cái ánh mắt nhìn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-duc-vong-co-phu-nhan-muon-chay/910982/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.