"Nhốt tất cả những người hầu vào hầm"
"Vâng"
Quản gia tuân lệnh, các vệ sĩ lần lượt áp giải bọn người hầu xuống hầm. Căn hầm vừa lạnh lẽo vừa u tối, thoáng lại thấy vài vệt đỏ khô bám chặt trên nền gạch ẩm ướt
"Khóa cho chặt vào"
Đám vệ sĩ ném bọn hầu vào trong.
"Không không, làm ơn, đừng nhốt tôi vào đây"
"Tôi xin ngài, quản gia"
"Quản gia, chúng tôi vô tội". Truyện Phương Tây
"..."
Từng lời cầu xin thẩn khiết thốt ra từ miệng người hầu, vẻ mặt nhem nhuốc khóc ròng của họ trông rất thảm hại. Quản gia không thể làm gì khác chỉ đành thở dài. Cũng vì mọi người không để ý đến phu nhân, lại để con muỗi chết tiệt lọt vào Cố gia, chẳng phải là đang nộp mạng hay sao?
"Phu nhân an toàn trở về may ra mọi người cũng được an toàn, thế nên cứ trông chờ và cầu nguyện đi, gia đình còn đợi chúng ta."
Ông nói một câu rồi rời đi, bọn vệ sĩ cũng mất hút.
*Rầm
Căn hầm đóng chặt cửa, đám người hầu khổ sở lo lắng. Bọn họ hận vì bản thân thấp kém để người ta đối xử thế này.
Bà Vương cũng bị nhốt, bà ngồi im không nói gì một góc.
"Tôi nhất định xé sẽ toạc bộ mặt của con ả đó, tại ả mà chúng ta mới bị nhốt."
Một trong số những người hầu đột nhiên lên tiếng.
"Đúng vậy, nhưng....chúng ta chẳng thể làm gì khác"
"Cậu chủ của chúng ta sao lại mê muội ả chứ!"
Cả bọn đều bất bình than thở, bà Vương bất giác chau mày.
"Mọi người nói gì vậy? Chẳng phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-duc-vong-co-phu-nhan-muon-chay/244745/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.