"Tiêu Nhã, cuối cùng anh cũng gặp được em"
Cô khó hiểu nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình. Anh ta là ai? Lại còn biết tên của cô? Người đàn ông này....phải chăng quen biết tên khốn nạn kia?
Nghĩ đến cô bất chợt rùng mình, Tiêu Nhã sợ hãi đá một phát vào "chân" của anh, cô vừa bỏ chạy vừa ngoảnh đầu lại nhìn.
"Xin lỗi nhưng tôi không quen anh"
Anh ta ngã khụy xuống đất, ngồi ôm "chân" mà đau đớn.
Vậy là đi tong cả một đời trai....
"Cô gái chết tiệt a.....đau chết tôi rồi......"
- ---------
Rời khỏi sân bay, Tiêu Nhã gọi ngay một chiếc xe đưa đón(*). Nhất định phải rời khỏi đây ngay chứ nếu không bọn thuộc hạ của hắn mà đến thì nhất định bị bắt về, sống chết không toàn thây. Cái mạng nhỏ bé này của cô còn chưa được trải sự đời bao nhiêu, hy vọng đừng bị bắt.....
(*) Ở Pháp taxi người ta còn hay gọi là xe đưa đón nhưng cũng có một số thì gọi là taxi.
"Bác tài, đưa tôi đến khách sạn Promenade Gambetta" (Nói bằng tiếng Pháp)
"Vâng, thưa quý cô" (Nói bằng tiếng Pháp). Chap mới luôn có tại ( trumt ruyen.v n )
Trên đường đi, Tiêu Nhã háo hức nhìn quanh thành phố. Nơi đây thật là đẹp quá đi! Đường xá nhộn nhịp, những tòa nhà cao đến chọc trời. Cô lấy điện thoại, nhìn vào hướng dẫn chỉ đường thì đột nhiên thấy có gì đó không đúng...
"Bác tài, đường này đi thẳng mà sao lại rẽ phải vậy ạ?" (Tiếng Pháp)
"Ờ....cô là người mới đến đây lần đầu phải không?" (Tiếng Pháp)
Tiêu Nhã gật đầu chồm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-duc-vong-co-phu-nhan-muon-chay/244735/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.