ChƯƠNG 22
Từ lúc về tới nhà tới giờ đã qua nửa ngày mà My vẫn im lặng nhìn ra mảnh vườn trước nhà, những tia nắng hiếm hoi của mùa đông nhảy nhót trên vai cô cũng không đủ xua đi cái lạnh trong tim. Cảnh tượng ấy đẹp như 1 bức tranh không có thật, lạ lùng khiến người ta đau lòng. Dưới ánh nắng mang theo hơi thở ấm áp thân thể cô trở lên trong suốt tựa hồ chạm nhẹ cũng có thể làm cô tan biến, má cô hoảng sợ ôm chặt con gái vào lòng, nước mắt bà theo 2 gò má lăn xuống tay cô nóng hổi. Bàn tay khẽ run lên nhưng cô không có theo bất cứ phản ứng gì. Ông Hạo Thiên đau xót nhìn con gái đang chìm đắm trong đau khổ, nhìn đứa con gái ông yêu hơn sinh mạng của mình phải chịu tổn thương nước mắt ông cũng không thể kiềm chế được mà bất giác rơi. Tiếng chuông cửa vang lên rõ ràng trong ngôi nhà tĩnh mịch càng khiến người ta lo sợ. Bước những bước chân nặng nề ra mở cửa, gương mặt ông ôn hòa hơn khi thấy cô gái thường đi cùng con ông đang mang đồ đạc
đến, nhưng gương mặt ông lập tức sa sầm lại khi thấy người đằng sau, dù vậy ông vẫn mở cửa để họ vào.
Người ngoài cửa nhìn thấy ông ánh mắt cũng hiện tia bối rối và ăn năn. Ông lên tiếng:
_Mời vào.
Hoa mang theo đồ đạc vào phòng cô,nhìn thấy cảnh 2 má con bên cửa sổ tâm trạng cô cũng trầm xuống, ông Hạo Thiên nhẹ nhàng đến bên họ và nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-dinh-menh/2428730/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.