CHƯƠNG 17: Dự tiệc, ghen, âm mưu
Ngồi vào bàn học mà tâm trí cô cứ để đi nơi đâu cho tới khi tiếng chuông điện thoại làm cô giật mình:
_Quỳnh Anh.
_Ừm, mai sinh nhật anh Duy, cậu sẽ tới chứ?
_Tất nhiên rồi.
_Vậy mai học xong cùng mình về luôn nhé, cô chú cũng sang.
_Chắc mai mình phải đi cùng chị Hoa, anh ấy không cho đi 1 mình.
_My này, má muốn gặp mặt anh ta, cậu có thể kêu anh ta đi cùng không?
Cô trầm ngâm 1 chút rồi nói:
_Dạo này anh ấy rất bận, để mình hỏi anh ấy đã.
_Ừm, thế nhé, bye.
_Ừm, bye.
Suy nghĩ 1 hồi lâu cô mới đi sang phòng anh, chần chừ mãi mới dám gõ cửa.Tiếng anh lạnh lùng truyền ra
_Bác Trương à? Cháu không khóa cửa.
_Không ,là em.
Ngoài cửa, cô thấp thỏm lo sợ anh sẽ đuổi cô về, 2tay bồn chồn nắm vào lại mở ra liên tục. Trong phòng, ngòi bút trên tay anh rạch 1 đường dài trên giấy, cho tới khi tiếng va chạm giữa mặt bàn và bút làm anh thoát khỏi sự ngạc nhiên, lấy lại bình tĩnh anh cúi đầu đọc tài liệu, nói vọng ra
_Vào đi.
Tay cô run rẩy đẩy cửa phòng anh, lần đầu tiên mới biết phòng của anh cũng lạnh như anh vậy.Màu sắc chủ đạo vẫn là màu đen quen thuộc, chỉ có rèm cửa màu xanh thẫm. Căn phòng khá đơn giản với 1 bộ sa lông tiếp khách, bàn làm việc với những chồng hồ sơ nhìn mà cô muốn xỉu, phòng của anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-dinh-menh/2428721/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.