CHƯƠNG 14: Đe dọa, tình cảm chớm nở
Bữa ăn hôm nay không khí khác hẳn mọi ngày, không còn vẻ lạnh lẽo mà thay vào là không khí thoải mái, vui vẻ. Nhìn anh nói chuyện thoải mái cùng Thành và chị Hoa cô thấy hơi chạnh lòng, nhưng cảm giác đó nhanh chóng biến mất vì cô biết đó là 2 người thân, người bạn cùng vào sinh ra tử với anh trong thế giới cô độc mà anh đang sống. Chị Hoa nhìn sang cô quan tâm :
_Hôm nay không mệt mỏi quá chứ? Có thể tối sẽ hơi ê ẩm người 1 chút.
_Em không sao.
_Làm gì mà mệt mỏi ?
Đang nói chuyện cùng anh ,Ngạo Thiên cũng quay sang hóng hớt.
_Thiếu gia không phải chuyện của cậu.
_Hoa nhi à, sao mà ích kỷ thế !
_Đã bảo bao nhiêu lần đừng gọi là Hoa nhi nữa. Bộ gần 10 năm rồi mà cậu không hiểu câu đó có nghĩa là gì à?
Chị Hoa trừng mắt nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó. Thấy thế, cô bật cười khẽ, 2 con người này đúng là khắc tinh của nhau, từ đầu bữa ăn tới giờ không biết cãi nhau bao nhiêu lần rồi.
_Hoa nhi, em còn bé xíu thế này, anh gọi thế cho thân thiết mà, phải không anh hai?
Anh chỉ biết lắc đầu trước những cuộc cãi vã không điểm dừng của 2 người này.Ngày thường Hoa ít nói nhưng gặp Thành là y như rằng làm người khác đau tai. Khẽ nhìn sang cô anh thấy khung cảnh này bình yên lạ thường, cùng mọi người ăn cơm, cười đùa vui vẻ.Hơn nữa cô luôn an toàn trong sự bảo vệ của mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-dinh-menh/132163/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.