Hai ngày sau, Hứa Như đến tập đoàn Bác Thông.
Thu ký đón tiếp cô, dẫn cô đến phòng họp, Trần Minh Thành đã đến đó trước.
“Bây giờ, có phải nên gọi cô là Tổng Giám đốc Hứa hay không?” Trần Minh Thành nở một nụ cười nửa đùa nửa thật.
Toàn bộ công việc tiêu thụ bây giờ đều do Hứa Như phụ trách, cho nên Trần Minh Thành không khó đoán ra Hứa Như đã thăng chức.
“Tổng Giám đốc Trần vẫn nên gọi tôi là cô Hứa thì hơn.” Trên mặt Hứa Như không hề lộ ra biểu cảm gì.
Dựa vào hợp đồng đã ký trước đây, tiếp theo Hứa Như muốn hiểu rõ toàn bộ tình hình tiêu thụ thuốc Mỹ Thông, thật ra về việc này, chỉ cần đồng nghiệp ở bộ phận tiêu thụ của tập đoàn Bác Thông đi cùng là được rồi.
Do đó khi nhìn thấy Trần Minh Thành, Hứa Như quả thật hơi bất ngờ.
“Công việc tiêu thụ mà cũng phải đích thân Tổng Giám đốc Trần đi theo hay sao?”
“Một đồng nghiệp khác lát nữa sẽ đến, bây giờ, chúng ta có thể ôn lại chuyện cũ.” Trần Minh Thành khẽ híp mắt, lười biếng dựa vào thành ghế, hơi thảnh thơi.
Hứa Như không khỏi cau mày, cô và Trần Minh Thành thì có chuyện cũ gì để mà ôn lại chứ?
Đặc biệt là chuyện cô bị bắt cóc vẫn chưa điều tra rõ ràng, hiện tại, anh ta vẫn là đối tượng đầu tiên mà cô nghi ngờ.
“Sao thế? Hình như cô Hứa không quan tâm đến tôi cho lắm thì phải.” Trần Minh Thành khẽ nheo mắt.
Hứa Như ngước mắt nhìn anh ta: “Đối với một người hận mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-dinh-cap/1686186/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.