Sau những ngày đầy hạnh phúc và bận rộn với công việc mới, Tử Tịch và Vũ Thiên đã cảm thấy hài lòng với những kế hoạch của mình. Gia đình nhỏ của họ tràn ngập tiếng cười và niềm vui từ cậu bé Gia Huy, một nguồn ánh sáng mang lại niềm vui và hy vọng mỗi ngày.
Một buổi sáng, khi Tử Tịch đang chuẩn bị bữa sáng, Vũ Thiên bế Gia Huy ra sân chơi. Cậu bé cười khúc khích, đôi mắt sáng lấp lánh khi nhìn thấy những cánh chim bay trên trời.
“Con yêu của bố, con thích chơi ngoài này phải không?” Vũ Thiên mỉm cười nhìn con, cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm hạnh phúc.
“Gia Huy yêu chim chóc và cây cối, phải không con?” Tử Tịch nói, ánh mắt trìu mến nhìn con trai và chồng.
Cuộc sống bình yên dường như sẽ mãi kéo dài nếu không có một biến cố xảy ra làm thay đổi mọi thứ.
Buổi chiều hôm đó, khi Tử Tịch và Vũ Thiên đang dạo bước cùng Gia Huy trong công viên, một sự việc bất ngờ xảy ra. Trong lúc Tử Tịch mải nói chuyện với Vũ Thiên, một người lạ mặt tiến lại gần, giả vờ hỏi đường và tiếp cận Gia Huy.
“Xin lỗi, cho tôi hỏi đường đến trung tâm thương mại gần đây nhất là ở đâu?” người lạ mặt hỏi với vẻ mặt đầy thiện cảm.
Tử Tịch và Vũ Thiên bận trả lời người lạ, không hề nhận ra người này đang âm thầm đưa tay ra để bắt cóc Gia Huy.
Chỉ trong tích tắc, người lạ mặt nắm lấy Gia Huy và bỏ chạy. Tử Tịch hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-dai-su-cuoi-truoc-yeu-sau/3601422/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.