Chương trước
Chương sau
Sau những ngày vui vẻ bên gia đình, một buổi sáng Tử Tịch nhận được một cuộc gọi từ bệnh viện. Người đầu dây bên kia thông báo rằng mẹ cô, Lâm Thanh Lan, cần đi khám sức khỏe định kỳ và có vài kết quả kiểm tra cần phải trao đổi. Tử Tịch cảm thấy lo lắng nhưng nhanh chóng chuẩn bị và cùng Vũ Thiên đến bệnh viện.

Khi đến nơi, họ gặp bác sĩ Trần, người phụ trách chăm sóc sức khỏe cho bà Lâm Thanh Lan. Bác sĩ mời họ vào phòng khám và nhẹ nhàng nói, “Chúng tôi phát hiện ra rằng mẹ cô có một khối u nhỏ ở vùng ngực. Khối u này cần phải được kiểm tra kỹ lưỡng hơn để xác định xem có phải là u ác tính hay không.”

Nghe tin này, Tử Tịch và Vũ Thiên không khỏi lo lắng. “Chúng tôi cần làm gì tiếp theo, thưa bác sĩ?” Tử Tịch hỏi, giọng cô run run.

Bác sĩ Trần an ủi, “Hiện tại, chúng tôi cần thực hiện thêm một số xét nghiệm và sinh thiết để xác định chính xác tình trạng của khối u. Hãy yên tâm, chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để chăm sóc cho mẹ cô.”

Tử Tịch nắm chặt tay mẹ, lòng cô tràn ngập những cảm xúc lo lắng và buồn bã. Lâm Thanh Lan mỉm cười nhẹ nhàng, “Đừng lo lắng quá, con yêu. Mẹ sẽ mạnh mẽ và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua chuyện này.”

Sau buổi khám, Tử Tịch và Vũ Thiên đưa Lâm Thanh Lan về nhà. Trong tâm trí họ đầy những lo lắng và câu hỏi chưa có lời giải. Họ quyết định sẽ dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc và ở bên cạnh bà.

Một buổi tối, khi cả gia đình cùng nhau ngồi trên sân thượng, Tử Tịch cảm thấy cần phải chia sẻ những cảm xúc và lo lắng của mình. “Mẹ, con lo lắm. Con không muốn mất mẹ. Mẹ là tất cả đối với con.”

Lâm Thanh Lan nhẹ nhàng nắm tay Tử Tịch. “Con yêu, mẹ biết con lo lắng. Nhưng cuộc sống luôn có những thử thách và mẹ tin rằng chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn. Hãy tin tưởng vào điều đó.”

Bà Tuyết Như, người đã ngồi im lặng suốt buổi, cuối cùng cũng lên tiếng. “Thanh Lan, em biết cuộc sống không hề dễ dàng. Nhưng em tin rằng với tình yêu và sự gắn kết của gia đình, chúng ta sẽ vượt qua được mọi chuyện.”

Vài ngày sau, khi Tử Tịch đang dọn dẹp nhà cửa, cô tìm thấy một chiếc hộp nhỏ cũ kỹ trong tủ quần áo của mẹ. Chiếc hộp được bọc bằng một lớp vải lụa màu đỏ và có khóa. Tử Tịch cảm thấy tò mò và quyết định mở nó ra. Bên trong là những bức thư và bức ảnh cũ, ghi lại những kỷ niệm từ thời thơ ấu của mẹ cô và bà Tuyết Như.



Một bức thư đặc biệt thu hút sự chú ý của Tử Tịch. Nó được viết bởi một người tên là Lâm Quang, một người mà Tử Tịch chưa từng nghe mẹ nhắc đến. Trong thư, ông Lâm Quang kể về tình yêu của ông dành cho Lâm Thanh Lan và lý do tại sao họ không thể đến với nhau.

“Tình yêu của chúng ta luôn bị ngăn cấm bởi những rào cản của xã hội và gia đình. Nhưng dù có bao nhiêu khó khăn, anh vẫn yêu em và mong muốn được ở bên em mãi mãi. Nếu có một ngày nào đó chúng ta có thể gặp lại, anh hy vọng rằng em sẽ tha thứ và cho anh một cơ hội để bù đắp những sai lầm của mình.”

Đọc những dòng này, Tử Tịch cảm thấy có điều gì đó sâu sắc và bí mật về quá khứ của mẹ mà cô chưa từng biết. Cô quyết định sẽ hỏi mẹ về bức thư này để hiểu rõ hơn về câu chuyện đằng sau nó.

Tối hôm đó, khi cả gia đình cùng nhau ngồi trong phòng khách, Tử Tịch nhẹ nhàng nói, “Mẹ, hôm nay con tìm thấy một chiếc hộp cũ trong tủ của mẹ. Con đã đọc một bức thư của ông Lâm Quang. Mẹ có thể kể cho con nghe về ông ấy không?”

Lâm Thanh Lan im lặng một lúc, nhìn vào khoảng không. Sau đó bà thở dài và bắt đầu kể câu chuyện của mình. “Lâm Quang là người yêu của mẹ khi mẹ còn trẻ. Chúng ta đã yêu nhau rất nhiều, nhưng gia đình của mẹ không chấp nhận mối quan hệ này vì lý do gia thế và địa vị xã hội. Cuối cùng, mẹ buộc phải chia tay với ông ấy và sống cuộc sống mà gia đình đã sắp đặt cho mẹ.”

Bà Tuyết Như ngồi bên cạnh, lắng nghe câu chuyện của chị mình. “ Mẹ con đã chịu rất nhiều áp lực từ gia đình và xã hội. Nhưng bà ấy luôn mạnh mẽ và quyết tâm sống một cuộc đời ýp nghĩa dù phải trải qua nhiều thử thách.”

Nghe những lời này, Tử Tịch cảm thấy cảm thông và hiểu rõ hơn về mẹ mình. “Mẹ, con rất biết ơn vì mẹ đã chia sẻ câu chuyện này. Con sẽ luôn ở bên mẹ và giúp mẹ vượt qua mọi khó khăn.”

Lâm Thanh Lan mỉm cười, đôi mắt bà tràn đầy sự yêu thương và cảm động. “Cảm ơn con, Tử Tịch. Mẹ rất hạnh phúc vì có con và Vũ Thiên bên cạnh. Gia đình là điều quý giá nhất đối với mẹ và mẹ tin rằng chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn.”

Những ngày tiếp theo, Tử Tịch và Vũ Thiên tập trung chăm sóc mẹ và hỗ trợ bà trong quá trình điều trị. Họ luôn tin tưởng rằng với tình yêu và sự gắn kết của gia đình, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách và xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và tươi sáng hơn.

Dưới bầu trời đầy sao, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng bà Lâm Thanh Lan và Tuyết Như ngồi trên ban công, cảm nhận sự bình yên và tình cảm gia đình. Họ biết rằng dù có bao nhiêu khó khăn phía trước, với tình yêu và lòng quyết tâm, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách để xây dựng một cuộc sống tươi sáng và hạnh phúc. Những bí mật đã được hé lộ, những nỗi đau đã được xoa dịu, và họ đã sẵn sàng cho một cuộc sống mới, đầy hy vọng và niềm tin vào tương lai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.