Ngày hôm sau, Hàn Vũ Thiên có kế hoạch đưa Tử Tịch ra ngoài để thư giãn và dành thời gian cùng nhau sau những căng thẳng gần đây. Anh muốn tạo cơ hội để hai người có thể trò chuyện nhiều hơn và xây dựng sự gắn kết tình cảm. 
Cả hai quyết định đi thăm một ngôi làng cổ ở ngoại ô thành phố. Đó là một nơi yên bình, với những con đường nhỏ lát đá và những ngôi nhà cổ kính mang đậm nét văn hóa truyền thống. Khi họ bước đi giữa khung cảnh thanh bình này, Tử Tịch cảm thấy tâm hồn mình nhẹ nhàng và thư thái hơn. 
Vũ Thiên nắm lấy tay cô, dẫn cô qua những con đường nhỏ và kể cho cô nghe về lịch sử của ngôi làng này. “Anh thường đến đây mỗi khi cảm thấy căng thẳng. Nơi này làm anh nhớ lại những kỷ niệm tuổi thơ, và giúp anh cảm thấy bình yên,” anh nói, ánh mắt lấp lánh niềm vui. 
“Em rất thích nơi này. Nó thực sự rất đẹp và yên tĩnh. Cảm ơn anh đã đưa em đến đây,” Tử Tịch đáp, mỉm cười dịu dàng. 
Họ dừng lại bên một quán trà nhỏ ven đường. Chủ quán, một cụ già với nụ cười hiền hậu, chào đón họ nhiệt tình và mời họ vào bên trong. Quán trà được trang trí đơn giản nhưng ấm cúng, với những bức tranh cổ và đèn lồng giấy. Họ chọn một bàn nhỏ bên cửa sổ, từ đây có thể nhìn ra cảnh đồng quê mênh mông và dòng suối nhỏ chảy qua làng. 
Trong lúc thưởng thức trà, Vũ Thiên bắt đầu kể cho Tử Tịch nghe về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-dai-su-cuoi-truoc-yeu-sau/3601396/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.