Diệp Trì lấy tay ấn vào huyệt thái dương đang giậtgiật: “Tiêu Tiêu, đừng đùa nữa, chúng ta đang sống hạnh phúc, sau này con chúngta ra đời, anh sẽ đánh cho nó một trận, ai bảo nó dám hành hạ mẹ nó! Thế có đượckhông?”
Anh nghiêng người hôn lên trán Thời Tiêu: “Đi thôi,anh đã hẹn với chú Phan rồi, chúng ta đi kiểm tra nào!” Thời Tiêu đứng dậy theonhưng đứng yên không nhúc nhích, cô ngẩng đầu nhìn Diệp Trì, nhìn vẻ mặt thìhăm hở nhưng từ sâu trong đáy mắt lại hiện lên vẻ mệt mỏi của anh. Gần đây DiệpTrì rất bận rộn, mặc dù Thời Tiêu không biết cụ thể anh đang bận việc gì, nhưnghôm đó Quyên Tử đã nói hình như là đồng thời khởi công công trình ở thành phốvà ngoại tỉnh. Thời Tiêu cúi đầu, thầm than thở, đột nhiên cảm thấy chẳng cònchút sức lực nào. Một người đàn ông như thế này tại sao lại cứ phải giữ chặtlấy cô? Hơn nữa nói lý với người đàn ông này cũng chẳng được, vì vậy bản thânmình lại thành kẻ ngốc.
Đến bệnh viện là một loạt những kiểm tra chi tiết. K
iểm tra xong, Thời Tiêu liền ra vườn hoa ở sau phòngbệnh đợi Diệp Trì. Bên cạnh là các phòng bệnh của khoa phụ sản, thỉnh thoảnglại có những ông chồng cẩn thận dìu cô vợ bụng to vượt mặt đi dạo, thỉnh thoảnghọ lại nhìn nhau mỉm cười, thì thầm to nhỏ gì đó, rất ăn ý, rất bình thường,nhưng thật sự hạnh phúc.
Thời Tiêu chợt thất thần. Diệp Trì đứng từ xa nhìnkhuôn mặt vợ, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ ấy khiến anh không khỏi buồn cười. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259878/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.