Ánh mắt Cẩm Phong lướt một vòng quanh người Thời Tiêurồi lạnh lùng nói: “Dây chuyền đẹp thật!” 
Diệp Trì hơi khựng người, giờ mới chú ý đến sợi dâychuyền nằm trên cô Thời Tiêu. Hôn nay Thời Tiêu mặc một chiếc áo lông cừu màuđen, để hở cái cổ thon nh 
và trắng ngần, lại được to điểm bởi sợi dây chuyềnbạch kim nên càng trở nên đẹp mắt. Nhưng Diệp Trì dám chắc từ trước đến giờ anhchưa từng nhìn thấy sợi dây chuyền này. Thực ra Thời Tiêu không thích đeo mấythứ này, không phải anh theo dõi cô, nhưng ngay cả nhẫn cưới thỉnh thoảng côvẫn quên đeo. Vì vậy anh cảm thấy ngạc nhiên trước sự xuất hiện của sợi dâychuyền này. 
Những ngón tay thon dài của Diệp Trì nhấc viên pha lêhình giọt nước lên tỉ mỉ quan sát: “Ở đâu ra thế?” 
Thời Tiêu rất thành thật đáp: “Bạn em tặng!” 
Mắt Diệp Trì khẽ nheo nheo, nhướng mày hỏi: “Bạn ư?Đàn ông à? Chính là anh tiền bối hồi đại học mà ban nãy em nói trong điện thoạiư?” 
Thời Tiêu gật đầu. Mặt Diệp Trì lập tức sa sầm. Anhgiật mạnh sợi dây chuyền trên cổ cô, giơ cao tay rồi ném thẳng vào thùng rác:“Không được đeo!” 
Mặc dù sợ dây chuyền rất mảnh nhưng bị anh ta thẳngtay giật đứt như vậy cũng khiến cho cổ Thời Tiêu hằn lên một vệt đỏ, có cảmgiác hơi đau đau. Sau cơn sốc, Thời Tiêu đứng bật dậy, nhìn Diệp Trì bằng ánhmắt tức giận. Diệp Trì cũng bực bội nhìn thẳng vào mắt cô, hai người trừngtrừng nhìn nhau, chẳng ai chịu thua ai. 
Mấy người ngồi quanh đây chẳng ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259815/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.