Xe ra khỏi khu đô thị, Thẩm Uyển Đình mới hỏi c 
hồng: “Anh thấy cô bé ấy thế nào?” 
Diệp tướng quân mặt vẫn lạnh tanh: “Ừ, thằng ranh ấycũng có con mắt phết, điểm này giống anh!” 
Thẩm Uyển Đình bật cười: “Nói nghiêm túc đi xem nào!” 
Diệp tướng quân trầm ngâm hồi lâu rồi nghiêm túc lạthường: “Thực ra kết hôn chung sống chỉ cần hợp nhau là được, điểm này là khónhất, cho dù có lấy một thần tiên về cũng chưa chắc đã hợp nhau. Chuyện nàygiống như là chúng ta uống nước, nóng lạnh phải tự biết. Ban nãy em không nhìnthấy sao, kể từ lúc bước vào cửa, con mắt của Diệp Trì không rời khỏi con bé ấyđến một khắc. Xấu hay tốt đâu do chúng ta quyết định nữa. Anh thấy con bé nàycũng được, đôi mắt trong veo, thuần khiết, chỉ có điều hơi ít tuổi!” 
Thẩm Uyển Đình lườm yêu chồng một cái, chậm rãi nói:“Chẳng lẽ anh quên là anh cũng hơn em đến mười tuổi à?” 
Diệp tướng quân bật cười: “Thế nên con trai cũng giốngbố, biết thương vợ!”. Câu nói này khiến Thẩm Uyển Đình đỏ bừng mặt: “Đều là vợchồng già rồi, còn nói như thế nữa…” 
Anh chàng lái xe cũng phải bật cười. 
Hai vợ chồng chuẩn bị xong xuôi, Diệp Trì liền dẫnThời Tiêu đi gặp anh em. Xe dừng lại, Thời Tiêu ngồi trong xe, thò đầu ra ngoàinhìn, là một cái sân rộng, nhìn trông chẳng giống như một khu kinh doanh màgiống như nhà riêng của ai đó, con đường trước mặt và sau lưng đều không cóngười qua lại, trước cửa nhà có ba chiếc xe sang trọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259801/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.