Mặc dù đang nằm trên chiếc giường theo phong cách châuu cực kì xa hoa này, lại còn lăn qua lăn lại mấy tháng nay rồi mà Thời Tiêuthỉnh thoảng vẫn không dám tin vào cảm giác chân thực này. 
Tấm rèm cửa khẽ rũ xuống, ánh mặt trời chiều thu nhẹnhàng hắt qua rèm vào trong nhà, khiến cho tất cả những đồ vật đắt tiền đềuđược phủ một lớp ánh sáng mê hoặc, đẹp và mơ hồ tựa như đang trong cõi mộng. 
Trong bức ảnh rất to treo trên tường đối diện là hìnhảnh một nam một nữ, ăn mặc hết sức “ra dáng”, khóe môi khẽ mỉm cười. Người đànông thì lịch lãm, tuấn tú, người phụ nữ thì dịu dàng, thuần khiết, trông vôcùng xứng lứa vừa đôi tạo cho không gian càng thêm lãng mạn. 
Thời Tiêu uể oải dựa vào cái gối sau lưng, chu môi,cảm giác toàn thân đau nhức, bỗng trừng mắt với người đàn ông trong bức ảnh đốidiện, thầm nhủ: Đúng là đồ cầm thú, cầm thú! Thế là mình đã lấy một kẻ cầm thúđược cả tháng trời rồi, hơn nữa ngày nào cũng bị tên cầm thú ấy ức hiếp từtrong ra ngoài đến N lần. 
Sở dĩ gọi là “cầm thú” chính là bởi vì anh ta chưa baogiờ để mắt đến ai. 
Thời Tiêu xoa xoa cơ thể đau nhức đến tê dại của mình,cứ như thể đó sắp không còn là cái lưng của mình nữa. Thời Tiêu chửi thầm vô sốlần, tay chống vào cằm, mơ hồ nhớ lại diễn tiến của câu chuyện. Hình như chỉhơn một tháng trước, bản thân mình vẫn còn là một cô gái nhà lành ngây thơtrong sáng, mặc dù mỗi lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259798/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.