Cuộc sống của Nhan Như dường như bình lặng trở lại ngay lập tức, mỗi buổi sáng, Tiểu Mao Vũ đều được chú Liễu chở đến trường mẫu giáo, mỗi buổi tối, chú Liễu lại lái xe đến trường để đón Tiểu Mao Vũ.
Cô ở Mai Uyển vẽ tranh rất thoải mái, thỉnh thoảng ra ngoài mua vài thứ, chẳng hạn như nguyên liệu vẽ tranh, không phải là cô không được phép ra ngoài, mà là chú Liễu phải lái xe đưa cô đến đó.
Bà nội Đông Phương Vân Hà không nói hạn chế tự do của cô, Đông Phương Mặc cũng không nói trước mặt Đông Phương Vân Hà là sẽ bỏ tù cô, mà thay vào đó, cô sẽ sống ở Mai Uyển, anh cho Tiểu Mao Vũ đi mẫu giáo, anh nói cô có thể ra ngoài bất cứ lúc nào.
Nhìn bề ngoài thì cô có vẻ tự do khi ở Nhất Thốn Mặc, nhưng thực tế không phải vậy, bởi vì bất cứ bước đi nào của cô, nhất cử nhất động đều có người theo dõi, nếu cô muốn cùng Tiểu Mao Vũ trốn thoát thì cũng chỉ là suy nghũ viễn vong.
Ác ma Đông Phương Mặc không cho cô tự do thực sự, cái gọi là tự do chỉ là thay đổi cánh cửa nhà tù từ hữu hình thành vô hình.
Sau khi cô chuyển đến Mai Uyển, mười ngày trôi qua trong nháy mắt, Đông Phương Mặc chưa từng đến, A Mẫn, người mang đồ ăn cho cô, nói với cô có lẽ Đông Phương Mặc đã chấp nhận quay lại tập đoàn Đông Phương lần nữa, vậy nên thời gian này anh rất bận, thường đi sớm về muồn, ngày nào cô Phương Tử Ngưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718401/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.