Đông Phương Mặc bước vào Mặc Viên, vừa bước vào sảnh liền thấy Nhan Như tức giận chạy xuống cầu thang, vừa nhìn thấy anh, cô không nhịn được hét lên: “Đông Phương Mặc, anh có ý gì? Nói dối con gái của tôi, dùng Vũ Vũ uy hiếp tôi còn chưa đủ, bây giờ còn để con bé bị bắt cóc là ý gì? Lòng của anh làm bằng sắt sao?"
"Em đang nói cái gì vậy? Tiểu Mao Vũ bị bắt cóc?" Lông mày Đông Phương Mặc theo bản năng nhíu lại, anh vươn tay túm lấy vai Nhan Như, giọng nói hơi khàn khàn vang lên: "Làm sao em biết con bé bị bắt cóc? Ai nói cho em?"
“Đương nhiên là...” Nhan Như lập tức dừng lại, cô chợt nhớ ra thân phận của Đạo Kỳ Huyền rất đặc biệt, cô không thể mang Đạo Kỳ Huyền ra nói với Đông Phương Mặc, vì Đạo Kỳ Huyền là Đông Phương Vũ, mà giữa Đông Phương Mặc và Đông Phương Vũ còn có chuyện khó nói.
“Đương nhiên là cái gì?” Đông Phương Mặc không thích nói nhiều.
“Đương nhiên là Tiểu Mao Vũ gọi điện thoại nói cho tôi biết,” Nhan Như lập tức phản ứng, sau đó tức giận quát lên với Đông Phương Mặc: “Đông Phương Mặc, nếu Tiểu Mao Vũ có chuyện gì, dù có làm quỷ, tôi cũng sẽ không tha cho tên BT như anh, Tiểu Mao Vũ và tôi sống ở Hàn Quốc rất tốt, còn anh ở Tân Hải không có chuyện gì làm nên đến phá hủy cuộc sống yên bình của người khác, anh đúng là ác ma, là..."
Nhan Như đột nhiên ngừng chửi bới, cô phát hiện khi cô còn đang chửi rủa, thì Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718364/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.