🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đông Phương Mặc rời đi, Nhan Như tức giận giậm chân, muốn đi cùng anh, nhưng Nhất Thốn Mặc vào thì dể mà ra thì khó hơn lên trời.

Cô vừa bước tới cổng Nhất Thốn Mặc, lập tức bị vệ sĩ chặn lại, sau đó rất lịch sự nói với cô nhưng lại rất thẳng thừng: "Cô Nhan Như, cậu Đông Phương đã ra lệnh không được cho cô ra ngoài, nên tôi rất xin lỗi, chúng tôi không thể cho cô ra ngoài khi chưa được cho phép.”

Nhan Như lo lắng mà cãi nhau vài câu với vệ sĩ, nhưng vệ sĩ lại coi lời của cô như gió thoảng bên tai mà phớt lờ cô, nên cô không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc quay lại Mặc Viên.

Buổi tối, đã đến giờ ăn tối, Đông Phương Mặc không có ở đó, nhưng Liễu mẫu vẫn làm cho cô một bữa tối thịnh soạn, sau đó vừa lịch sự vừa xa lánh đến mời cô ăn tối.

Nhan Như biết Liễu mẫu coi cô là Tịch Mộ Tuyết, mà Liễu mẫu thì chưa bao giờ thích Tịch Mộ Tuyết.

Nhan Như cũng không có ý định giải thích với Liễu mẫu là cô không phải Tịch Mộ Tuyết, hơn nữa, một khi nói rõ thân phận thật của mình, cô phải lấy lại thân phận là tình nhân của Đông Phương Mặc, cô hoàn toàn không muốn quay về những ngày đó lần nào nữa.

Vậy nên cô vẫn giả vờ mình là Tịch Mộ Tuyết, không quan tâm đến thái độ của Liễu mẫu, cô đi đến bàn, đối mặt với bàn đầy thức ăn, nhưng cô lại không có cảm giác ngon miệng, vì cô không biết Tiểu Mao Vũ của cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718359/chuong-566.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 566: Con Gái Em Có Phải Con Tôi Không 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.