Bởi vì chốn mấy ác ma ở Tân Hải mà phải mắc kẹt ở đây, chưa kể bây giờ cô rất giống Tịch Mộ Tuyết, không biết Tịch Mộ Tuyết có bao nhiêu kẻ thù bên ngoài, nếu họ đang tìm cô ta thì tính mạng của cô cũng mất một nữa.
Nhan Như muốn trốn về Hàn Quốc, tất nhiên cô không thể nói thẳng với Má Vương, vốn dĩ cô rất tin tưởng Má Vương, nhưng vì Má Vương nói với cô bà đã đưa cho Tịch Mộ Tuyết tấm chi phiếu 500.000 NDT kia nên cô biết Tịch Viễn Trình có thể có, nếu ông ta còn sống, thì cô phải đề phòng cả Má Vương.
Má Vương trước đây đối xử với cô rất chân thành, cô biết điều này, cô chỉ lo lắng Má Vương hiện tại có bị Tịch Viễn Trình lợi dụng hay không?
Đương nhiên, những thay đổi này trong lòng Nhan Như Má Vương không biết, bà chỉ tiếp tục nói với Nhan Như: "Mộ Như, ta biết con đối với quan hệ giữa ta và ba con có chút kỳ lạ, bởi vì..."
Má Vương nói đến đây, mặt bà lại đỏ bừng, cúi đầu, trầm giọng nói: "Lúc đó nhà ta rất nghèo, chồng mất sớm, để lại một đứa con trai mới vài tuổi, ta lại chỉ có một mình."
Nhan Như biết được từ lời kể của Má Vương rằng ba cô quan hệ với bà chỉ vì tiền, ba cô không dám ra ngoài tìm tình nhân nên chỉ có thể tìm người hầu trong nhà vì ông ta sợ hình ảnh hoàn hảo mà ông ta xây dựng về một người chồng tốt, người ba tốt, yêu thương gia đình, yêu vợ yêu con bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718310/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.