Đạo Kỳ Huyền không sai, công viên quốc gia Kruger này thật sự không phải nơi dành cho ký họa, bởi vì khi bạn thực sự tiến sâu vào nội địa, bạn còn chưa nói đến việc ký họa, thì bạn sẽ còn không dám xuống xe để đi xem động vật.
Tiểu Mao Vũ bẩm sinh đã là người táo bạo, không hài lòng với việc ngồi trong xe nhìn các con vật đang chạy, còn la hét đòi xuống xe chụp ảnh.
May mắn là Đạo Kỳ Huyền đã ôm lấy cô bé, vừa ôm cô bé trong tay, anh vừa nhanh chóng an ủi cô bé nói: "Bé con, con không thể tùy tiền xuống xe ở nơi này, con không thấy mấy con sói đó đang rất đói sao, nếu bây giờ con xuống đó, con sẽ trở thành món ngon của chúng đấy, con là một đứa bé vừa nhỏ hồng vừa mềm mại, có thể chúng sẽ nuốt con chỉ trong một miếng, khi đó, mẹ của con và ba sẽ tìm thấy con ở đâu đây?"
“Ba có thể mổ bụng chúng ra, rồi moi con ra khỏi bụng chúng?” Vẻ mặt Tiểu Mao Vũ vô tội, không hề bị lời nói của Đạo Kỳ Huyền làm cho run sợ.
Đạo Kỳ Huyền lập tức hít một hơi để ổn định, sau đó lấy tay lau mồ hôi trên trán, rồi lo lắng nói: "Bé con, con thấy mẹ con và ba nhát như thế nào? Chúng ta không can đảm bằng con, huống chi chúng ta còn không dám đi tìm gấu, sói, sư tử, cũng đánh không lại bọn chúng? Nếu như con bị ăn thịt rồi hai chúng ta cũng bị ăn luôn thì sao?"
"Vậy thì chúng ta hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718241/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.