🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai giờ sau, cô được hai người đó đưa trở lại hòn đảo cũ, nhưng hòn đảo đã không còn một bóng người, căn phòng lớn mà Nam Cung Tần ở cũng biến mất, chỉ còn lại căn phòng đã nhốt cô.

Hai người kia tìm kiếm trên đảo một hồi, thấy không tìm được Tịch Mộ Tuyết nên quay người trở lại du thuyền, Mộ Như nhanh chóng đuổi theo cầu xin: “Hai anh, có thể đưa tôi đi cùng được không? Các anh nhìn tôi cũng thấy rồi, nơi này là một hòn đảo hoan, lại không có gì ngoài những con thú nhỏ, các anh có thể mang tôi theo không, chẳng lẻ các anh lại để tôi ở đây để cho răn ăn thịt tôi sao?"

Có lẽ hai người này thấy cô tội nghiệp, trên người lại mặc bộ đồ nam không chỉnh tề, gương mặt phờ phạc, mệt mỏi.

Cuối cùng, dưới sự van xin lặp đi lặp lại của Mộ Như, hai người của Lãnh Lôi Đình đã không bỏ rơi cô mà đưa cô lên du thuyền một lần nữa, rồi đưa cô cùng đi tìm Tịch Mộ Tuyết.

Họ đã tìm mấy hòn đảo gần đó nhưng vẫn không tìm được, hai người cáu kỉnh nói, Tịch Mộ Tuyết sinh ra để chết, nợ tiền của anh Lãnh chúng tôi không chịu trả, còn bỏ dám trốn khi sắp bị Lãnh tổng của chúng ta bắt được, nhất định phải bán cô ta vào chốn nhục dục.

Sau khi nghe những lời họ nói, Mộ Như cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô cảm thấy Lamhx Lôi Đình không phải là một người tốt, vì vậy khi nhìn vào một hòn đảo lớn, có những tòa nhà trên đó, cô nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718215/chuong-422.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 422: Gặp Lại Đông Phương Vũ 1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.