Mặc dù cô là một người cực kỳ lãnh đạm, nhưng đó không có nghĩa là cô là một người cam chịu, đặc biệt là đối với những việc như thế này.
Vào lúc này, đối mặt với yêu cầu xúc phạm của Nam Cung Tần, cô kiên quyết từ chối gần như không cần cân nhắc.
Không, không bao giờ, cô không thể làm kiểu hôn do Nam Cung Tần đề xuất, chưa kể là ở nơi công cộng, ở nơi riêng tư, cho dù chỉ có anh ta và cô, cô cũng không thể làm được.
“Không?” Nam Cung Tần cau mày, “Tịch Mộ Như, đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi, tôi thừa nhận là tôi đã luôn coi em như vị hôn thê của mình và sẽ bao dung cho em, nhưng điều đó không có nghĩa là mọi thứ tôi sẽ nghe theo em, bây giờ chỉ là nói muốn em hôn tôi, còn không có nói là hôn ở nơi nào, vậy cũng không trách tôi được, chỉ có thể trách bản thân em suy nghĩ quá đơn giản mà thôi, hôn miệng chưa chắt là một nụ hôn đúng không?"
Cơ thể của Mộ Như run lên, cô bất giác lùi lại, ngước mắt lên, vô thức nhìn về phía Nam Cung Tần, nhưng trong đôi mắt đen của anh ta lại hiện lên một loại khát vọng điên cuồng, cháy bỏng, ngọn lửa dục vọng điên cuồng, mạnh mẽ, như thể nó sẽ kéo cô vào để cấm đốt và phá hủy cô.
Thời gian trôi thật chậm, Đông Phương Măch còn chưa tới, đêm nay lại đặc biệt dài hay sao?
Thể xác và tinh thần của cô vô cùng đau đớn, vẻ mặt cio cũng không còn giữ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718202/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.