🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộ Như do dự một chút rồi nhanh chóng đi về phía Mai Uyển, cô chỉ nghĩ phải chặng Đông Phương Vũ lại, nơi đó hiện giờ là nơi cô ở, anh không thể đến chổ cô, bởi vì như vậy sẽ khiến Đông Phương Mặc đã hiểu lầm, cô không muốn làm Đông Phương Mặc cảm thấy khó chịu vì những chuyện này.

Khoảng mười ngày trở lại đây, cuộc sống của cô trở lại bình thường, Đông Phương Mặc dường như không có ý kiến gì với việc cô đến làng sơn dầu vẽ tranh, mấy ngày trước còn cho cô 1.000 tệ để ăn trưa.

Đây có thể là khoảng thời gian yên bình nhất giữa cô và Đông Phương Mặc, cô có nghe A Mẫn nói Đông Phương Mặc gần đây rất bận rộn vì chuyện của tập đoàn Đông Phương nên anh chỉ ở bên cô hai đêm.

Đêm đầu tiên tất nhiên là đêm sau khi vết thương của cô lành, suýt chút nữa cô đã tiến vào cõi chết, đêm thứ hai là cách đây ba ngày, anh đến vào lúc nữa đêm, khi đó cô đã ngủ.

Cô không biết đêm đó có phải lương tâm của anh bọc phát hay không, vì bình thường anh không thích cô ngủ say như chết, nhưng đêm đó anh chỉ ôm cô ngủ cả đêm mà không làm gì khác.

Mộ Như nghĩ sống như thế đến hết đời cubgx không phải là không tốt, vì dù cuộc sống vô nghĩa, nhưng ít nhất, đó cũng không phải sống như một xác chết biết đi, ít nhất cũng không phải bị giam cầm trong Nhất Thốn Mặc như vậy đã là tốt lắm rồi.

Đông Phương Mặc không cho phép cô tiếp xúc với

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718094/chuong-301.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 301: Cuộc Đời Làm Tình Nhân 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.