“Vậy?” Trịnh Nhất Phàm u sầu hỏi: “Em có visa không? Chúng ta có thể đi Las Vegas kết hôn."
“Visa?” Mộ Như sửng sốt một chút, sau đó cau mày nói, “Em đã nộp đơn xin visa đi Mỹ vào tháng 7 năm ngoái, nhưng không biết đã để ở đâu, hay là đã hết hạn."
Trên thực tế, bản thân Mộ Như chưa bao giờ nghĩ đến việc xin visa, mặc dù chị gái sinh đôi của cô là Mộ Tuyết đã có visa từ năm 15 tuổi và đã đi du lịch nước ngoài nhiều lần.
Nhưng thân phận thực sự của cô trong nhà họ Tịch là một người hầu, những người hầu thì không thể mong đợi bất kì điều gì, vì vậy ngoài việc cố gắng học tập, cô hy vọng mình có thể giành được một cuộc sống tốt hơn cho tương lai của mình bằng nỗ lực của chính mình, cô không cần giống như má Vương, làm người hầu cả đời như vậy.
Vậy nên vào tháng 6 năm ngoái, giám khảo của kỳ thi đại học đề xuất cô xin visa, bởi vì khi đó cô đã đứng nhất thành phố và được Tịch Viễn Trình chấp thuận, đồng thời nhận được tiền thưởng 100.000 NDT.
100.000 NDT đối với Tịch Viễn Trình khi đó không phải là vấn đề lớn, nhưng là bố của thủ khoa thành phố đã khiến ông trở nên nổi tiếng, vì vậy ngày hôm đó người dẫn chương trình truyền hình đã hỏi ông liệu ông có đồng ý cho cô con gái tài giỏi này ra nước ngoài học hay không, thì khi đó, ông vì mừng rỡ nhất thời, liền nói ông nhất định sẽ đồng ý, vì con gái có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718054/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.