Trịnh Nhất Phàm trực tiếp lái xe đến bệnh viện, Mộ Như không chỉ bị u trêи đầu mà còn phát sốt, có lẽ trong căn phòng ẩm thấp vừa tối lại vừa có gió nên cô bị cảm lạnh.
May mắn là cô bị sốt cách đây không lâu, tuy sốt cao nhưng sức khỏe của Mộ Như khá tốt, từ nhỏ ít bị ốm vặt, không cần uống thuốc và hầu như cũng không tiêm nên khi đến bệnh viện tiêm hai mũi truyền tĩnh mạch là cơn sốt giảm dần.
Sau khi hạ sốt, Trịnh Nhất Phàm đưa Mộ Như về nhà, trời đã sáng, Mộ Như ngủ trong căn hộ của anh hơn một tiếng đồng hồ rồi bật dậy vì cô phải vội đi ra chợ hoa.
Trịnh Nhất Phàm nói cô không cần ra chợ hoa, hôm nay là đêm giao thừa, cô còn bận việc gì? Hơn nữa bây giờ cô chạy ra khỏi phòng, người bắt cô biết cô bỏ trốn? Có lẽ họ đang đợi cô ở chợ hoa?
Mộ Như cảm thấy lời nói của Trịnh Nhất Phàm rất có lý, cô thật sự không thể tiếp tục ra chợ hoa làm việc, vì vậy Trịnh Nhất Phàm lái xe, đưa cô đến ký túc xá nhân viên của tiệm hoa, dùng chìa khóa mở cửa ký túc xá, rồi đi vào thu dọn đồ đạc của cô, sau đó lặng lẽ rời đi.
Trở lại chỗ ở của Trịnh Nhất Phàm một lần nữa, Mộ Như thấy sắc mặt phờ phạc của anh, liền biết tối hôm qua anh không ngủ vì phải đi tìm cô, vì vậy cô vội nói lần này cô thật sự là nhờ anh, cô có thể đi kiếm việc làm sau khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718034/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.