Đêm nay có lẽ là do bát mì xào trứng và bát đường nâu nên bụng dưới của Mộ Như không đau đến mức cô không ngủ được như kỳ kinh nguyệt lúc trước, cô ngủ rất yên bình, khi tỉnh dậy thì Trịnh Nhất Phàm đã ở bên ngoài gõ cửa và gọi cô dậy.
Cô vội vàng đứng dậy khỏi giường, việc đầu tiên là kiểm tra xem trêи ga trải giường có in bản đồ của cô hay không, may mà ga trải giường sạch sẽ, cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bỏ gói băng vệ sinh vào túi đồ ngủ bước ra khỏi phòng, Trịnh Nhất Phàm đã ở trong bếp dọn bữa sáng, vừa thấy cô bước ra, anh lập tức hét lên với cô: "Mộ Như, mau đi rửa mặt đi, rồi ra ăn sáng. Sáng nay tôi có làm bánh kếp. "
“Được,” Mộ Như đáp lại rồi chạy nhanh vào phòng tắm, bởi vì cô lo lắng quần của cô sẽ lại bị ướt.
Trịnh Nhất Phàm không khỏi mỉm cười khi nhìn thấy hành động chạy lon ton của cô, thật ra thì Mộ Như rất đáng yêu, trêи trán cô có một vết bớt, nhưng anh không nghĩ nó xấu chứ đừng nói là dùng tóc mái che đi để không nhìn thấy.
Khi Mộ Như tắm rửa, thay quần áo rồi bước ra, Trịnh Nhất Phàm đã dọn bữa sáng cho cô, nhìn bữa sáng tinh tế, cô bất giác xúc động.
Bữa sáng được ăn trong sự ấm cúng và yên tĩnh, Trịnh Nhất Phàm vẫn phải đi làm vì anh đã xin nghỉ thêm hai ngày nữa trong Tết, nên dù hôm nay dù là thứ bảy, anh vẫn phải đi làm bù.
Trịnh Nhất Phàm rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718008/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.