Nghe xong lời Mộ Như nói, Liễu mẫu liền đưa bát hoa quả trêи tay cho Mộ Như, rồi xoay người đi chuẩn bị làm những thứ mà Mộ Như đã nói.
Mộ Như bưng đĩa hoa quả đến đại sảnh, bỏ qua ánh mắt ngạc nhiên của mọi người rồi nhanh chóng bước vào bếp, tình cờ Liễu mẫu đã chuẩn bị sẵn tất cả những thứ này, cô liền cầm lấy rồi bước ra ngoài.
Mộ Như mặc sườn xám, chân đi một đôi giày cao gót ba phân, một tay cầm chai nước, tay còn lại là chậu và khăn. Sự kết hợp này trông rất buồn cười, giống như một vở hài kịch.
“Cô Tịch, cô… là đang diễn cho chúng tôi xem một vở kịch sao?” Lời nói của Đông Phương Mai rõ ràng là chế giễu.
Bà không ngờ rằng Tịch Mộ Như lại bước vào Nhất Thốn Mặc, càng không thể ngờ cô lại có thể tự do ra vào trong nhà của Đông Phương gia một cách vô liêm sỉ như vậy.
Sau khi nghe lời nói của Đông Phương Mai, tất cả mọi người đều sửng sốt, sau đó không khỏi bật cười, bởi vì cách ăn mặc của Tịch Mộ Như và những thứ cô cầm lúc này thực sự có vẻ rất buồn cười.
Nghe Đông Phương Mai nói xong, Mộ Như hơi nhíu mày, rồi nhàn nhạt nói: "Đông Phương phu nhân, nhị thiếu gia kêu tôi đến đây lấy những thứ này, bởi vì mắt cá chân của cô Khuông đanh bị thương."
Mộ Như nói xong lời này, cũng không liếc nhìn những người trong đại sảnh nữa, mà vội vàng bước ra khỏi đó.
Tuy nhiên, do cô bước đi hơi vội vàng lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717999/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.