Cây chổi trong tay Đỗ Tâm Duyệt cuối cùng cũng không rơi xuống sau tiếng la hét của Mộ Như, bà nhìn cô con gái đang đứng ở cửa mặc quần áo mỏng manh vì cây chổi rơi trúng trán, bà từ từ đặt cây chổi trong tay xuống.
“Mộ Như, trán của con bị sao vậy?” Đỗ Tâm Duyệt phát hiện ra cô có một vết sẹo bên cạnh vết bớt vì bà đang chú ý đến con gái mình, có vẻ như bà đang nói lắp như có một cây kim bị mất trong cổ họng.
Mộ Như đưa tay vuốt trán, vết sẹo tuy không lớn nhưng dễ thấy vì nó nằm cạnh vết bớt, vết sẹo này là do va phải trên du thuyền của Nam Cung Tần.
Cô không khỏi suy nghĩ, nếu cô làm theo mong muốn của Nam Cung Tân là kết hôn với anh ta, thì cuộc sống của cô bây giờ sẽ như thế nào?
Làm một thiếu phu nhân cuat Nam Cung gia? Sau đó, nhà họ Tịch sẽ không phá sản? Tịch Mộ Tuyết vẫn là Nhị thiếu phu nhân của Đông Phương gia?
Còn Đông Phương Mặc thì sao? Anh sẽ chỉ thừa nhận số phận của mình như vậy sao? Để cô sống yên ổn tai Nam Cung gia? Không, cô hiện tại không cần phải suy nghĩ kỹ để biết câu trả lời, bởi vì Đông Phương Vũ đã lên du thuyền vào đêm hôm đó.
Vì vậy, cho dù cô có nguyện ý làm theo ý định của Nam Cung Tần vào đêm hôm đó hay không, thì Đông Phương Vũ cũng không để Nam Cung Tần đạt được mục đích.
“Mà này, Mộ Như, con không có tiền riêng trong Đông Phương gia à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717983/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.