Mẹ ốm đau, cần phải có tiền ăn, tiền thuê nhà cùng tiền điện nước nên Mộ Như không màng đến chuyện ở cử mười ngày, sáng sớm hôm sau đã ra ngoài kiếm việc làm.
Nhưng cô không có trình độ học vấn, chỉ học đại học vài ngày, cô chỉ có bằng cấp 3. Đồng thời cô cũng không có kinh nghiệm làm việc, cho nên các công ty bình thường sẽ không thuê cô.
Đương nhiên, không có nghĩa là không có công ty nào không nhận cô, thật ra xí nghiệp nhỏ cũng tuyển công nhân bình thường, lương công nhân bình thường tuy thấp, nhưng yêu cầu về trình độ học vấn của công nhân bình thường cũng thấp.
Tiếc là cô có đi xin việc cũng vô ích, bởi vì người ta phải đè ép của cô một tháng lương, tức là đến tháng ba lương thứ ba mới phát cho cô, cô nhất định là không thể chấp nhận được tình huống như vậy.
Chưa kể áp lực lương tháng lại cuối tháng mới được nhân, cô không làm được vì trong tay chỉ có chưa đầy hai trăm tệ, còn cả mẹ cô, thuốc mới uống được một tuần, tuần sau cô phải đến bệnh viện để giúp mẹ lấy thuốc, mà tiền thuốc phải tốn hơn 500 tệ.
Cô đi tòm việc cả một ngày, nhưng lại không tìm được công việc thích hợp, để tiết kiệm tiền, cô còn không đành lòng uống một chai nước, chỉ mua hai cái bánh bao hấp ven đường để thỏa mãn cơn đói khi cô không thể cầm cự được nữa.
Đến tối cô mới về, nghĩ mẹ ở nhà chưa ăn gì vào bữa trưa nên cô mua một tô cháo gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717961/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.