“Phải không?” Đông Phương Vũ nhìn khuôn mặt lúc trắng lúc đỏ của Tịch Viễn Trình, anh hừ lạnh: “Ông Tịch, vốn dĩ ông muốn dùng đứa con gái như công chúa của ông gả đến Đông Phương gia chúng tôi để đổi lấy hai trăm triệu. Nhưng bây giờ ông nói như vậy không phải nói ông gả con gái của ông không phải vì hai trăm triệu, mà là bởi vì trên đời này không ai chịu lấy anh cả tôi, ông cho rằng vì Tịch Mộ Như nguyện ý sống ở bên cạnh ấy ấy, thì anh ấy sẽ vì lợi ích mà trả một cái giá cho Tịch Mộ Như. Vậy nên ông bảo chúng tôi hãy quên hai trăm triệu đó đi vì hai trăm triệu này không phải dành cho nhà họ Tịch, mà là để nhà họ Tịch gửi vị hôn thê cũ của chị cả- Nam Cung Tần."
Đông Phương Vũ ngừng lại một chút rồi nói: "Nhưng trên thực tế, ông, Tịch Viễn Trình có đưa cho vị hôn thê cũ chị dâu tôi- Nam Cung Tần đến giải quyết vụ việc đó không? Nhưng ông và tôi điều biết, Nam Cung Tần bắt cóc chị dâu Tịch Mộ Như của tôi vì anh ta cho rằng chị ấy vốn là vợ của anh ta. Nhưng từ vụ việc đó đó, chúng ta có thể cho rằng ông và Nam Cung Tần cấu kết với nhau trong vụ bắt cóc đó... "
"Tôi không có thông đồng với Nam Cung Tần", Tịch Viễn Trình nhanh chóng khẩn cầu, rồi lại vội vàng nói: "Tôi sao có thể ngu ngốc như vậy, thông đồng với Nam Cung Tần làm gì? Hai cô con gái của tôi đều là người của Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717945/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.