Nhưng mà, không đúng, Đông Phương Mặc là chồng của cô, nếu anh muốn cô, anh không cần gì phải giả làm một người đàn ông xa lạ, đúng không?
Hơn nữa, không phải Đông Phương Mặc bị bỏng nên trở nên bất lực sao? Khi anh làm tình với cô, bọn họ đều sử dụng đồ giả, nhưng vào đêm tân hôn, rõ ràng cô cảm thấy thứ chôn sâu trong cơ thể mình hoàn toàn không phải đồ giả.
Bộ não của cô nhanh chóng phát lại mọi thờ điểm giữa cô và Đông Phương Mặc. Hình như một lần, trong phòng tắm, vì quá nhiều xà phòng trên sàn mà cô bị trượt chân rồi ngã xuống sàn. Đông Phương Mặc đã rất tức giận. Anh đã kéo cô bằng một tay khiến cô vô tình mà ngã xuống dưới hông anh. Sau đó, cô dường như chạm tay vào...
Cô đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng tình hình lúc đó có chút hỗn loạn, cô lại bị Đông Phương Măch ném ra ngoài nên cô không có thời gian để tìm hiểu tình hình.
Vì vậy, khi cô chạm vào thứ đó, nó là huyết mạch của một người đàn ông hay nật liawr trong túi quần của anh? Cô lắc đầu, cô không biết, cô thật sự không biết!
Nếu Đông Phương Mặc không bị bất lực, thì có lẽ anh chính là người đàn ông kỳ lạ đó, nhưng xem ra cũng không có ý nghĩa gì.
Nếu Đông Phương Mặc là người đàn ông xa lạ đó, vậy tại sao anh lại đánh muốn giết đứa con trong bụng cô?
Sự thật là anh không thích cô vì cô có một vết bớt trên trán, cô sinh ra là sao chổi. Người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717940/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.