Đêm nay Đông Phương Mặc về rất muộn, nhưng khi chú Liễu đẩy xe lăn vào sảnh tầng một của "Nhất Thốn Mặc", liền nhìn thấy mọi người đều ngồi ở đại sảnh, hiển nhiên mọi người đều đang đợi anh.
Chiếc mũ lưỡi trai của anh vẫn để thấp, mặc một bộ vest và một chiếc khăn quàng cổ, đeo một chiếc mặt nạ bông màu trắng trên mặt, và cả đôi găng tay trắng trên tay, gần như hoàn toàn quấn lấy chính mình.
“Bác hai, dì Mai, có chuyện gì vậy?” Giọng nói của Đông Phương Mặc có vẻ già nua và khàn khàn: “Muộn như vậy mà chưa nghỉ ngơi, mọi người đang có chờ kết quả cuộc đàm phán của cháu với Rodger không?”
“A Mặc, cháu và Rodger bàn bạc như thế nào thì sẽ ngày mai biết kết quả," Đông Phương Anh Vũ khẽ thở dài, nhìn Đông Phương Mặc nói: "Mấu chốt của bây giờ là, Đại thiếu phu nhân, Tịch Mộ Như, cô ấy đang mang thai! "
" Cái gì?" Giọng nói già nua và khàn khàn của Đông Phương Măch rõ ràng là bị sốc, sau đó hỏi với những lời gần như nghi ngờ tai của mình nghe lầm: "Làm sao có chuyện này được? Có nhầm lẫn gì không?"
"Làm sao chúng ta có thể nhầm lẫn được?" Đông Phương Mai trừng mắt nhìn Đông Phương Mặc, sau đó nói rất khó chịu: "Cái này là do Lưu Hạo phát hiện bằng cách kiểm tra máu của cô ấy. Nếu không phải là Lưu Hảo..."
"Tại sao Lưu Hạo lại giúp cô ấy kiểm tra máu?" Đông Phương Mặc nhanh chóng cắt đứt lời nói của Đông Phương Mai, giọng nói khàn khàn như cũ trầm thấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717932/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.