Đông Phương Vũ nghe thấy giọng nói của cô, không khỏi quay đầu đưa lưng về phía cô, sau đó phát hiện cô đã vén hai vạt trước sau của chiếc sườn xám ra, chiếc cổ màu hồng ngọc và xương bướm trắng muốt đã được nhuộm thành màu đỏ thẫm, trông rất gợi cảm.
Còn chiếc sườn xám vốn đã bó sát vào người của Mộ Như lại càng thêm khổ sở như ống tay áo được làm bằng cao su dính vào người do bị ngâm trong nước biển, nhiệt độ cao trên người như muốn dính chặt. Bàn tay với những ngón tay mảnh khảnh kéo mạnh chiếc sườn xám trên người, mong sớm cởi bỏ chiếc xườn xán dán trên người, hy vọng có được chút thoải mái và mát mẻ.
Tuy nhiên, dù cô có cố gắng thế nào, chiếc váy cũng không cởi ra được, cuối cùng, cô lo lắng, dùng tay nắm lấy đường viền cổ áo rồi xé nó ra, cuối cùng cũng kéo được hai chiếc cúc áo ra, cô thở ra một hơi dài rồi kéo nó một cách khó khăn. Đường viền cổ áo đang dần dần đi xuống, một tay giật mạnh, cuối cùng cũng thoát ra khỏi ống tay áo.
Đông Phương Vũ lúc này mới nhìn Tịch Mộ Như, chiếc sườn xám được treo trên người cô một cách buồn cười, một ống tay áo ở trên cách tay, cánh tay còn lại bị sức mạnh của cô kéo ra. Cánh tay cô vạch ra trắng nõn, mảnh mai, bờ vai lộ ra trắng nõn mịn màng.
Nhìn thấy người phụ nữ đang dùng sức để lấy cánh tay kia ra, nhìn thấy cô vừa bất lực vừa quyến rũ khi thấy cô dùng lực vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717897/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.