“Không!” Mộ Như trực tiếp thốt ra lời từ chối mà không cần suy nghĩ, nhìn ly rượu đưa qua, gần như theo bản năng vươn tay đẩy mạnh tay đang cầm ly của Nam Cung Tần.
“Không?” Khuôn mặt tươi cười vốn có của Nam Cung Tần dần trở nên ảm đạm, sự kiên nhẫn cũng từ từ biến mất, giọng nói có chút không kiên nhẫn hỏi: “Tại sao không? Em không biết rằng đêm tân hôn là ở trong phòng tân hôn sao? Em không biết tối nay chúng ta phải làm gì sao?"
Nam Cung Tần dừng lại, nhìn người phụ nữ nhỏ nhắn đang đỏ mặt xấu hổ, đưa tay xoa đầu cô, anh ta chợt nhận ra liền nói lời xin lỗi: “Tôi xin lỗi, Mộ Như, là tôi không đúng. Tôi quên em và Đông Phương Mặc không có đêm tân hôn trong phòng tân hôn, bởi vì hắn chẳng có chút gì giống nam nhân, hắn là một tên thái giám, một thái giám sao có thể cho em thưởng thức một đêm xuân mà một cô dâu nên tận hưởng chứ. Đúng không? "
Nghe xong lời anh ta nói, khuôn mặt ửng hồng của Mộ Như lại lập tức tái nhợt, cơ thể bất giác run lên, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, môi run run hồi lâu mới bật ra vài chữ: “Anh-- Không biết xấu hổ! "
“Tôi không biết xấu hổ sao?” Nam Cung Tần nghe vậy lập tức không vui, mặt lạnh lùng nói: “Tịch Mộ Như, tôi và em đã kết hôn theo hôn ước đã định, vậy thì phải làm những việc vốn dĩ nên làm của một cặp vợ chồng chứ. Em nói tôi không đủ tư cách làm một người chồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717889/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.