Mộ Như ngồi trước bàn trang điểm thẫn thờ nhìn mình trong gương, trong gương cô đang mặc một bộ sườn xám màu đỏ.
Đương nhiên, chuyện này là do Nam Cung Tần đặc biệt điều chỉnh, anh ta nói hôn lễ của cô với Đông Phương Mặc là trang phục cưới kiểu phương Tây, vì vậy hôn lễ của cô và anh ta nên dùng trang phục truyền thống của Trung Quốc.
Bộ sườn xám màu đỏ vừa vặn khiến vóc dáng của cô càng thêm mảnh mai, trong khi mái tóc dài được búi lên trên đầu, phía trước tóc mái che vẫn nặng trịch để che đi vết bớt xấu xí trên trán.
Sau khi hai người giúp việc nhìn thấy vết bớt của cô, họ không khỏi thốt lên: "Cô Tịch, cuộc sống của cô may mắn như vậy sao? Nó đã lớn như vậy rồi vậy mà anh Nam Cung vẫn nhất quyết lấy cô, nhưng cô lại không bằng lòng. Cô thật có phúc mà không biết hưởng."
Mộ Như cảm thấy rất khó chịu khi nghe điều này, cô đã bị bỏ rơi từ khi mới sinh ra, khi lớn lên thì ở với má Vương- một người giúp việc. Sau đó, cuối cùng cô cũng đậu vào đại học bằng chính sức lực của mình, nhưng cô đã không được đến trường trong một năm may. Vì cô được lệnh của ba mình là cô phải kết hôn với ác ma Đông Phương Mặc thay Tịch Mộ Tuyết.
Bấy giờ, cô cuối cùng đã sẵn sàng làm vợ của Đông Phương Mặc, nhưng Thượng đế lại để Nam Cung Tần xuất hiện và đi tìm cô, nhưng không ngờ anh ta lại bắt cóc cô, đồng thời em cô phải kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717887/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.