"Con..." Ngay khi Đông Phương Tuấn ngẩng đầu lên nói từ "con" thì cậu ấy đã nhìn thấy Đông Phương Mặc đang ngồi trên xe lăn trong than máy.
Đông Phương Mặc vẫn còn nguyên hình ảnh bị một lưỡi dao sắc bén chém ngang trên khuôn mặt đầy vết chai chằng chịt, nhưng Mộ Như đã rất quen với việc đó, nên bây giờ cũng không sợ hãi nữa, chỉ lẳng lặng dời chiếc ghế kế bêb ra ngoài để cho Đông Phương Mặc vào.
“A Mặc, Tịch Viễn Trình đã đi chưa?” Đông Phương Mai thấy Đông Phương Mặc dừng lại ở bàn, liền nở một nụ cười nịnh nọt.
"Đã đi rồi," Đông Phương Mặc giọng nói khàn khàn, không nghe được bất kỳ cảm xúc nào, sau đó nhàn nhạt nói: "Tịch Viễn Trình là một con cáo già, A Vũ, ước chừng phải hy sinh rồi, dì Mai ngày mai dì bảo người hầu dọn dẹp căn phòng bên cạnh phòng tôi và cho A Vũ một căn phòng mới. Cậu ấy quanh quẩn ở bên ngoài cả ngày. Sau một thời gian dài, ngay cả Khuông Doanh Doanh cũng không bắt câu được. Kế hoạch kết hôn của chúng ta tôi nghĩ việc kết thông gia với nhà họ Khuông đã bị hủy. Vậy nên hãy để cậu ấy kết hôn sớm, để cho người phụ nữ Tịch Mộ Tuyết chăm sóc cậu ấy. "
“A Mặc, con để A Vũ kết hôn là không sai, nó thật sự nên có một phụ nữ để chăm sóc nó, nhưng trên đời này còn rất nhiều cô gái, tại sao con lại phải cho nó kết hôn với nhac họ Tịch?” Đông Phương Mai nhìn Đông Phương Mặc khó hiểu, sau đó không chút lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717862/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.