Mộ Như sửng sốt một chút, đương nhiên cô chưa từng hỏi qua Đông Phương Mặc, hơn nữa Đông Phương Mặc giống như một bóng ma, cô nhìn thấy anh cũng không dám nói chuyện, cho nên mới chưa hỏi qua ý kiến của anh.
"Anh hai, Mộ Như là học sinh. Việc cô ấy đi học là chuyện đương nhiên." Đông Phương Tuấn nói với vẻ bất công, " Mộ Như, không cần phải lo, đi theo em."
"A Tuấn, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, cô ấy là chị dâu của cậu, câu không nên có ý đồ gì khác" Giọng nói của Đông Phương Vũ rõ ràng là lạnh lùng, khuôn mặt nguyên bản mang theo nụ cười tao nhã cũng trở nên ảm đạm. rõ ràng là không hài lòng với cách họi Mộ Như của Đông Phương Tuấn.
"A Tuấn, sao con còn không nhanh chóng đi học? Con không pnair nói là sẽ bị muộn sao?" Đông Phương Mai lập tức hét lên với con trai, đồng thời bà cũng quở trách: "Đông Phương gia của chúng ta là một gia tộc lớn. Có những quy tắc dành thứ tự vai vế. Tên chị dâu không phải là con được gọi, chỉ có mẹ và anh cả con có thể. Con cũng giống như A Vũ, phải gọi là chị dâu "
" Ra vậy "Đông Phương Tuấn đáp lại rất không vui, uống xong sữa đặt cốc xuống, sau đó liếc nhìn Mộ Như bằng ánh mắt thương cảm, sau đó xoay người bước ra ngoài cửa.
Mộ Như nhìn về phía Đông Phương Vũ đang đứng ở cầu thang nhìn mình, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, sau đó đi ngang qua bên cạnh rồi bước nhanh lên lầu.
Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1717814/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.