Triết Vũ về nhà cũng là 5 giờ chiều, trong bếp có người phụ nữ đặc biệt xinh đẹp đang bận rộn xào nấu. Hắn đứng ngẩn ra, nhìn bóng lưng của Phạm Kiều My di chuyển một lúc lâu.
Hắn không biết như thế nào nữa, từ trước đến giờ hắn chưa từng yêu ai, cũng không biết cảm giác khi yêu là như thế nào.
Có phải là cảm giác của hiện tại hay không? Mọi thứ đều thuận mắt, vừa lòng?
"Chồng, anh về rồi hả? Sao chẳng lên tiếng gì cả doạ em rồi." Phạm Kiều My thấy hắn ngẩn người dựa lưng vào vách tường, hắn đứng đó bao lâu rồi?
Triết Vũ sải bước đi về phía cô, hắn ôm cô từ phía sau, gác cằm lên vài ngọc của cô rồi nói đùa:"Fan của em mà biết em cực nhọc ở trong bếp như vậy, khéo anh trở thành tội nhân thiên cổ mất."
Câu nói đùa của hắn khiến cô phì cười, rồi hùa theo:
"Trong mắt bọn họ cho rằng kiếp trước anh cứu được cả thế giới đấy."
"Có thể lắm."
Câu nói như đùa, cũng như mang hàm ý sâu xa khác.
Phạm Kiều My tự cho nó chỉ là một câu nói đùa, cô đẩy hắn ra, giục:"Anh đi tắm đi, xong rồi xuống ăn cơm."
"Được."
Triết Vũ nhấc chân rời đi, cô lại loay hoay với bếp núc. Chuyện không thể suy nghĩ, chi bằng đừng nghĩ nữa.
Bữa tối lãng mạn của đôi vợ chồng trẻ, Phạm Kiều My sẽ hỏi thăm tình hình làm việc của Triết Vũ. Cô luôn tìm để tài để bắt chuyện trước, từ trước đến giờ luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cua-ke-phan-dien/2832967/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.