Có lẽ nếu khách quan mà nói Tống Phong là người đàn ông đầu tiên mà cô yêu. Mặc dù Triết Vũ đến trước anh, cũng là người đàn ông đầu tiên của cô nhưng hắn không giống Tống Phong.
Hắn chỉ quan tâm tới thể xác, còn cảm xúc của cô hắn mặc kệ. Phạm Kiều My sống trong cô độc, cô thiếu thốn tình thương nên chỉ cần người ta đối tốt với cô một chút, cô liền cảm nhận đó là tình yêu mà đáp lại ngay.
Thật nực cười...
Cô nằm nhìn di động, anh chỉ mất ba phút để suy nghĩ chuyện có nên chấm dứt với cô hay không. Có lẽ anh sợ quá năm phút cô sẽ đổi ý, sẽ bám lấy anh không buông.
Cô cười chính mình, nằm cười giống như hóa điên hóa dại. Tình yêu sao mà chua chát quá, đã vậy cô còn yêu người không nên yêu.
Nước mắt cứ chảy xuống không có cách nào ngừng lại, hít thở cũng vì vậy mà trở nên quá khó khăn. Phạm Kiều My cô thất tình rồi!
Nửa đêm, khi cô còn đang chìm đắm trong rượu tây và khói thuốc thì bệnh viện gọi đến, nói là em trai đang cấp cứu.
Phạm Kiều My mặc lại quần áo, lái xe lao nhanh tới bệnh viện thành phố.
"Mẹ, chuyện này rốt cuộc là sao?"
Phạm Lan ngồi ở ghế chờ của cổng cấp cứu, cô vừa vào đã thấy mẹ mình nên lập tức chạy lại hỏi ngay.
Bà nhìn cô, thở dài trông có vẻ bình tĩnh lắm đáp:"Chức năng gan bị giảm nên bác sĩ đã hoá trị cho em, con đừng quá lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cua-ke-phan-dien/2832233/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.