Phạm Kiều My chụp lại bức ảnh vội vàng, sau đó cất mọi thứ lại chỗ cũ. Cô vừa đi ra khỏi thư phòng thì đèn đuốc bỗng sáng lên trở lại, thu lại vẻ mặt đề phòng, cô bày ra bộ mặt thong thả đi xuống lầu.
Quản gia nhìn thấy cô liền nghi ngờ nhìn chằm chằm, cô mới giả vờ đỡ trán nói:"Trời đất tôi nói tới lấy đồ mà quên nói mẹ đưa chìa khoá, đãng trí quá."
"Vừa rồi cúp điện, tiểu thư đi đâu vậy?" Quản gia là người hầu thân tín của Phạm Lan, cho nên bà ấy rất đề phòng.
Cô đã biết trước bà ấy hỏi như vậy, nên đã chuẩn bị sẵn câu trả lời:"Tôi ở trên phòng, mở cửa sổ lấy ánh sáng để soạn mấy cái hoa tai. Sắp tới quay phim nên cần dùng, mà có gì không thím? Tôi ở đâu thím cũng cần quan tâm à, đây là nhà mẹ đẻ của tôi mà?"
"Tiểu thư, cô chớ hiểu lầm. Tôi sợ vừa rồi nhà tối nên cô hoảng sợ đó mà." Quản gia nghe vậy liền giải thích bằng thái độ cung kính.
Nhưng cô thừa biết tất cả chỉ là giả vờ, Phạm Kiều My cảm giác được việc người hầu trong nhà không thích cô từ rất lâu rồi, chỉ là chưa từng hiểu nguyên do.
Sau này cô đi lấy chồng cũng ít khi về đây, mà cô cũng không mấy quan tâm. Cuộc sống đã vốn không yên bình rồi, cô không rảnh rỗi quan tâm mấy chuyện vặt vãnh như vậy.
*
Nửa đêm Lộ Mộng tỉnh giấc bên cạnh giường trống không, Tống Phong đâu?
Cảm giác bất an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cua-ke-phan-dien/2832228/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.