Lúc Bạch Vân Y về tới nhà, cô đứng nhìn tòa biệt thự xa hoa trước mặt mà thấy choáng ngợp. Đó giờ cô chỉ là một kẻ ăn nhờ ở đậu, tới làm người giúp việc cho tòa biệt thự này cô còn không dám nghĩ tới, huống hồ bây giờ cô lại còn là tiểu thư tại nơi đây?
Trước cổng biệt thự có hai vệ sĩ đang đứng, nhìn thấy cô về thì cúi đầu chào. Bạch Vân Y cố gắng trấn tỉnh, cũng gật đầu một cái. Sau đó cô lại khép nép đi vào cửa chính tòa nhà. Dọc đường đi Bạch Vân Y vẫn luôn quan sát nhìn ngó xung quanh.
Thừa hưởng ký ức của nguyên chủ là một chuyện, tự mắt mình nhìn thấy lại là chuyện khác. Bạch Vân Y âm thầm xuýt xoa độ xa hoa của nơi này trong lòng. Cả đời cô có mơ cũng không dám mơ mình có thể đặt chân vào những nơi như thế này.
Lúc Bạch Vân Y vào tới nhà chính, có lác đác vài người làm đang quét dọn, thấy cô liền lên tiếng chào.
“Tiểu thư đã về.”
Bạch Vân Y lại lúng túng gật đầu với mọi người. Cô vẫn luôn cố gắng bình tĩnh để có thể cư xử sao cho tự nhiên nhất nhưng mà đúng là không thể làm quen nổi. Đó giờ ở nhà dì, Bạch Vân Y luôn sống khép nép nhất có thể, cũng làm gì có địa vị trong gia đình, chỉ có cô chào hỏi dạ thưa với mọi người, chứ làm gì có ai đặt cô trong lòng…
Nhưng tại nơi này, vừa đặt chân vào đây có vài phút đồng hồ, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-co-dieu-kien/3351025/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.