Khi hai người đi ra, Lưu quản lý mím môi cười, bị Chúc Xuyên liếc mắt nên kiềm chế lại, ho nhẹ một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được cười.
"Aiz, Chúc tiên sinh, ngài đừng xấu hổ, Lục tổng chúng tôi luôn cùng phu nhân làm chuyện này, chúng tôi đều đã quen, không sao, không sao." Lưu quản lý làm ra vẻ mặt ai cũng hiểu.
Chúc Xuyên bị hắn chọc cười, nên nói lại vài lời, "Nơi đó quá nhỏ, lần sau bảo Lục Hàm Châu kê một cái giường đi."
Lưu quản lý: "Hả?"
Chúc Xuyên nháy mắt với hắn, có chút làm nũng, "Tôi không dùng được."
"..." Lưu quản lý cười khan một tiếng, nhìn nam nhân lầm lì phía sau, lỗ tai dường như có chút đỏ lên, hít sâu một hơi.
Anh ta đè người xuống ghế mà hôn như vậy, làm Chúc tiên sinh há hốc mồm, thế mà anh ta lại ngượng trước sao?
"Còn nữa, lại nói với Lục Hàm Châu, đừng lúc nào cũng làm mấy món ngọt này, thỉnh thoảng làm món cay Tứ Xuyên xem sao, món Hồ Nam cũng được, cay cũng được."
Lưu quản lý sững sờ: "Hả?"
Chúc Xuyên câu lên khóe miệng một nụ cười đầy ẩn ý.
"... được, được rồi, tôi nhất định sẽ chuyển lời đề nghị của ngài cho Lục tổng, hai người ăn cơm vui vẻ, đi thong thả."
Lúc chúng tôi rời nhà hàng đã gần mười một giờ rưỡi, Bạc Hành Trạch chưa từng hoạt động giải trí, điểm đến cũng chỉ có nhà.
Chúc Xuyên không thể đưa anh đến "Diêm Thượng Nguyệt", cũng không buồn đi đâu nên đành lên xe.
"Em gái em đã ký hợp đồng chưa?" Bạc Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-voi-ban-trai-cu-khong-the-ly-hon/419285/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.