Chắc hẳn những người như vậy đều là người quen thuộc nhất ở bên cạnh.
Nhưng mà hai người bọn họ lại không quen nhau, cho dù anh ấy đã từng tình cờ nhìn thấy cô nhưng cũng chỉ có thể gọi là bèo nước gặp nhau.
“Hiểu Bồng, tôi biết cô cảm thấy hơi bất ngờ, tôi cũng như vậy. Giấc mơ ở bên hồ Nam cũng xuất hiện sau khi tôi nhìn thấy cô. Đã ba năm nay, từ trước đến giờ những giấc mơ của tôi đều là một khoảng trắng xóa, trước giờ chưa từng mơ thấy cảnh tượng liên quan đến quá khứ. Tôi cũng không biết vì sao khi chúng ta tình cờ gặp nhau, tất cả mọi thứ của cô đều khiến tôi cảm thấy quen thuộc đến như vậy. Có lẽ ông trời đã âm thầm sắp đặt cô đến giúp tôi, để cho cô đến mở lại ký ức cho tôi lần nữa.” Trong giọng điệu của anh mang theo vài nét cầu xin, cô biết mình không nên từ chối nhưng mà……
“Nếu như chị hai biết được thì e rằng sẽ quậy tung cả lên đấy.”
“Tôi sẽ không để cho cô ta biết được, chúng ta lén lút gặp nhau, có được không?” Tần Như Thâm nói.
Cô âm thầm thở dài trong lòng.
Nếu như bọn họ lén lút gặp nhau rồi bị phát hiện, chẳng phải càng trở nên tệ hơn sao?
Bọn họ sẽ bị nghĩ là đang vụиɠ ŧяộʍ, như vậy cho dù cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch rồi.
“Anh rể, nếu như anh có chuyện gì thì có thể gọi điện thoại cho tôi.” Cô nói với giọng điệu vô cùng nhỏ tiếng.
Tần Như Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864081/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.