“Không sao cả, chỉ cần anh ấy cũng thích phụ nữ là được. Chị là một người rất cởi mở, không để ý đến vấn đề tính hướng.” Hoa Mộng Lê vung tay, tỏ vẻ không có vấn đề gì cả.
Hoa Hiểu Bồng thở dài một cái, xem ra cô ta hạ quyết tâm muốn đi vào ngõ cụt của Lục Cẩn Ngôn này rồi.
“Chị, chị muốn làm như thế nào thì cứ như thế đấy đi, em cũng không ngăn cản nổi chị nữa. Lục Cẩn Ngôn là một người rất lạnh lùng, anh ta không có tình cảm đâu, đối xử với người nào cũng như vậy, chỉ cần chị không làm những chuyện lao vào chỗ chết, đừng khiến cho bản thân bị thương là được.”
Cô tin rằng việc yêu Lục Cẩn Ngôn chắc chắn là một chuyện rất thảm thương, giống như đang uống thuốc hướng thần, như con thiêu thân lao vào lửa vậy.
Hoa Mộng Lê nghĩ rằng cô đã đồng ý nên tự cười trộm ở trong lòng, cô đúng là một đứa ngây thơ, đầu óc đơn giản, muốn đấu với cô ta à, không có cửa đâu.
“Hiểu Bồng, tục ngữ nói rằng nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Chúng ta là chị em họ, là người một nhà, có thứ gì tốt đều nên chia sẻ cho nhau, làm sao có thể để cho người ngoài chiếm lấy lợi ích chứ. Hai chúng ta hợp sức PK đánh bại đứa đê tiện của ngày hôm qua, không để cho cô ta dính lấy Lục Cẩn Ngôn.
Hoa Hiểu Bồng lắc đầu: “Không cần đâu chị, trên thế giới này có nhiều phụ nữ như vậy. Chị vừa PK rớt một người thì không bao lâu sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864073/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.