Sau khi nghe được những lời Tần Ngạn nói với bố Tần, tôi đi dạo quanh khuôn viên vườn như người mất hồn. Đúng lúc La Hồng đi đến ngay trước mặt tôi.
"A Cẩn cũng đang đi dạo sao?" - bà ta lên tiếng.
Tôi đáp lại: "Đúng ạ!"
"Vậy đến chỗ dì ngồi uống nước đi, lần đầu gặp chúng ta cùng hàn huyên tâm sự!"
Tôi nghe thôi là cũng biết La Hồng không có ý tốt gì rồi, nhưng vẫn nhận lời đến phòng bà ta. Vào phòng, La Hồng ngồi xuống ghế cầm ấm trà lên rót vào hai cái ly được để sẵn trên bàn. Tôi ngồi xuống chẳng nói lời nào.
"Ta biết con không thích Tần Ngạn!"- La Hồng lên tiếng. Tôi nhìn chằm chằm bà ta.
"Ồ? Dì biết những gì?" - bầu không khí đột ngột thay đổi, như không cần phải thảo mai với nhau nữa vậy.
"Tôi biết về cô nhiều hơn là cô biết về tôi đó! Nghe nói cô bị ép gả cho Tần Ngạn nhỉ? Vậy đi, cô hợp tác với tôi, chỉ cần cô làm cho Tần Ngạn không thể thừa kế được tài sản của Tần thị thì tôi nghĩ cách cho cô ly hôn, cho cô một căn nhà ở ngoại thành để sống, khỏi phải chạm mặt với bố cô?" - bà ta vừa cười vừa đứng dậy đi ra đằng sau, đặt tay lên vai tôi. Tôi cười nhẹ rồi đứng dậy nhìn thẳng vào La Hồng.
"Dì à! Dì đánh giá cao con quá rồi đó! Làm cho Tần Ngạn tay trắng rời đi sao? Hai chúng con là vợ chồng tất nhiên có phúc cùng hưởng có họa cùng chia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chinh-tri-la-vet-xe-do-cua-me-toi/3492831/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.