Sau buổi chiều, tôi và Tần Ngạn cùng nhau ăn cơm tối. Bầu không khí tĩnh lặng quá mức, đang ăn thì Tần Ngạn lên tiếng.
“Ngày mai dẹp hết công việc đi! Cùng tôi về nhà chính!”
Về nhà chính? Sao bỗng dưng lại muốn đưa tôi về nhà chính thế này? Tôi ngạc nhiên hỏi.
“Về nhà chính làm gì? “
“Ngày mai La Hồng về, chủ tịch Tần kêu chúng ta về ăn bữa cơm gia đình! “ - Tần Ngạn trả lời.
Anh ta vừa gọi bố ruột là “chủ tịch Tần” sao hả? Có vẻ là không có thiện cảm rồi! Nhưng không có thiện cảm thì khi Tần tổng kêu về phải từ chối mới đúng, rốt cuộc Tần Ngạn lại đang mưu tính cái gì đây? Tôi im lặng không nói gì cả. Sau bữa tối, tôi về phòng đi ra ban công hóng gió, gió mùa hè ban đêm thoải mái thật. Bỗng có tiếng động phát ra từ hướng cổng sau của biệt thự, tôi tò mò hướng mắt ra thì thấy Trần Úc dẫn theo một người che mặt kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt đi vào trong biệt thự. Tôi ý thức liền ngồi thụp xuống tránh để bắt gặp được.
Muộn vậy rồi mà còn có người đến đây làm gì? Lại còn đi cổng sau? Tôi nghĩ rồi ra khỏi phòng đi xuống cầu thang để đến phòng Tần Ngạn, giữa chừng thì thấy Trần Húc và người đàn ông đó đi ngang qua hành lang, Tôi nấp vào sau lan can cầu thang đợi hai người họ đi khỏi rồi chạy xuống nhìn theo. Hai người họ vào phòng của Tần Ngạn, chẳng lẽ anh ta có bí mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chinh-tri-la-vet-xe-do-cua-me-toi/3492828/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.