Lệ Tử Sâm nơi nào dám trả lời, anh cúi đầu đứng yên ở đó, không nói một lời nào. Điều này càng làm cho Vũ Minh Nguyệt tức giận, cô giẫm mạnh trên giày cao gót, bước thật nhanh đến chỗ anh.
" Bốp!" Không một chút chần chừ, cô đưa tay đánh thật mạnh vào mặt của Lệ Tử Sâm, khiến gương mặt anh đỏ ửng.
" Trả lời đi chứ! Anh là đồ khốn, sao anh có thể giấu tôi đến bây giờ hả? Nhìn tôi ngu ngốc đâm đầu yêu kẻ đã hại chết ba mẹ của mình, anh vui lắm có đúng không?" Cô trợn mắt hét lớn, cả người cô run rẩy vì tức giận, nước mắt giàn giụa trên mặt cô.
" Không có! Minh Nguyệt, nghe anh giải thích một chút có được không? Em đừng tức giận như vậy, anh rất đau lòng!" Lệ Tử Sâm ngẩng đầu nhìn cô đáp, anh cần phải làm cho cô nguôi giận, nếu không gia đình của anh sợ là không giữ được rồi.
" Bốp!" Lại một cái tát nữa, Vũ Minh Nguyệt bây giờ càng nghe anh nói, cô lại càng phẫn nộ.
" Đồ giết người! Bởi vì anh có tiền, cho nên chỉ cần ném cho chúng tôi một chút tiền đền bù, là anh đã có thể vui vẻ mà sống tiếp! Lệ Tử Sâm, là tôi nhìn lầm anh rồi! Tôi muốn ly hôn!" Cô đã không còn giữ nổi bình tĩnh nữa rồi, cô không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân sai trái này thêm nữa.
" Minh Nguyệt, tha thứ cho anh có được không? Anh không thể sống thiếu em đươc, chúng ta không thể ly hôn, Tử Thành cần có cả ba lẫn mẹ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848631/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.