Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó Mộc Tú Linh ở nhà cũng nhận được tin nhắn của Bắc Đường, hắn chụp ảnh của Ngôn Ân Ly gửi đến cho cô ta.
" Hahaha, mày rơi vào tay Bắc Đường rồi, tao xem mày còn có thể sống như thế nào?" Ả ta nở nụ cười ghê rợn kêu lên, đây chắc là tin tức tốt nhất với cô ta lúc này. Chỉ cần nghĩ đến cảnh Ngôn Ân Ly chết không toàn thây, cô ta lại thấy vô cùng hả hê.
Phía này Ngôn Kiến Hào cho người lùng sục chiếc xe của Bắc Đường khắp nơi, hầu như là hắn muốn lật tung cả nước Z lên rồi. Những vẫn chỉ có một chút manh mối, rồi ngay sau đó liền đứt đoạn.
" Khốn kiếp! Rốt cuộc là ai?" Ngôn Kiến Hào phẫn nộ đấm mạnh vào tường gầm lên.
" Ngôn Ca, tra ra rồi! Người bắt Ngôn tiểu thư chính là tên Bắc Đường!" An Vũ, người của hắn chạy vào báo tin.
" Bắc Đường? Hay cho hắn, vậy mà dám ăn gan hùm bắt cóc Ân Ly!" Ngôn Kiến Hào nghiến răng nói.
" An Vũ, liên lạc với Phùng Kiến Quốc! Lần này nhất định phải khiến cái tên khốn đó chết không có chỗ chôn thân!" Hắn nhanh chóng ra lệnh.
" Ngôn ca, Phùng Kiến Quốc muốn chúng ta nhường lại sòng bạc ở nước N cho hắn, anh không lẽ muốn đồng ý sao?" An Vũ lo lắng hỏi, hắn biết sòng bạc này lợi nhuận rất lớn, nếu giao cho lão già kia, thì bọn họ sẽ mất mát rất nhiều.
" Hừ, tôi có thể tạo ra sòng bạc đó, thì cũng có thể tạo ra nhiều sòng bạc giống như vậy! Mạng của Ân Ly bây giờ mới là quan trọng, mau liên lạc với ông ta đi!" Hắn kiên định đáp.
An Vũ dù cảm thấy tiếc, nhưng là không thể làm trái ý hắn, đành phải gọi điện cho lão già Phùng Kiến Quốc kia. Băng đảng của ông ta phủ rộng khắp nước Z này, ông ta có thể dễ dàng biết Bắc Đường đang ở đâu.
Phùng Kiến Quốc nhanh chóng bắt máy, ông ta rất hài lòng với lời đề nghị của Ngôn Kiến Hào, liền vui vẻ mà đồng ý. Vả lại ông ấy cũng không ưa cái tên tự cao tự đại Bắc Đường kia lâu rồi, nhân cơ hội này xử hắn luôn thì quá tốt.
" Nói với đại ca của ngươi cho ta mười phút! Ta sẽ nhanh chóng gửi vị trí của tên đó đến cho các ngươi! Nhưng nhớ là phải giao sòng bài kia lại cho ta!" Ông ta nhẹ nhàng nói, cũng không quên món hời của mình.
Quả nhiên gọi cho ông ta là quyết định đúng đắn, mười phút sau hình ảnh và định vị của Bắc Đường đã được gửi đến. Ngôn Kiến Hào gấp không thể chờ nổi, hắn lên xe phóng xe nhanh về phía trước. Hắn sợ chỉ cần bản thân chậm một giây thôi, là có thể khiến cô gặp nguy hiểm nhiều hơn.
Ở trên xe, Ngôn Ân Ly cũng dần tỉnh lại, thuốc mê đã hết tác dụng với cô rồi. Đầu đau nhức, hai tay bị trói chặt đến toát cả da thịt, cô chậm mở mắt nhìn xung quanh. Trước mặt là Bắc Đường, hắn vẫn chưa biết là cô đã tỉnh lại.
" Đại ca, bây giờ đưa cô ta đến thẳng ngôi nhà hoang trên núi có đúng không?" Tên đàn em của hắn đang lái xe hỏi.
" Ừm, ở đó sẽ không bị tìm thấy đâu!" Hắn thong dong trả lời.
" Đại ca, lâu rồi tụi em cũng không có chơi đùa nhiều, con nhỏ này quả thật rất xinh đẹp! Đại ca hưởng thụ xong rồi, có thể để cho tụi em hưởng một ít không?" Tên lái xe không biết liêm sỉ, hắn thô tục hỏi.
Ngôn Ân Ly nghe đến đây căm phẫn đến chảy cả nước mắt, mấy tên khốn này lại đang tính toán chiếm đoạt cô.
" Tụi bây cứ yên tâm đi! Sẽ có phần cho chúng bây hết!" Bắc Đường cười ranh mãnh đáp, bàn tay của hắn lại không tự chủ mà vuốt ve làn da trắng nõn của Ngôn Ân Ly.
" Khốn kiếp, mau bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra khỏi người ta!" Cô không thể giả vờ được nữa, trừng mắt nhìn hắn mà hét lớn.
" Hóa ra cừu nhỏ đã dậy rồi sao? Lúc giận dữ cũng trông đáng yêu thật đấy!" Bắc Đường thấy cô xù lông, hắn lại càng thích thú hơn mà châm chọc cô.
" Nếu như đã tỉnh rồi, vậy chúng ta vận động một chút đi, nằm trên xe lâu như vậy cũng đau nhức cơ thể lắm rồi nhỉ?" Hắn ta lại tiếp tục giở trò trên người của cô, bàn tay không ngừng càn quấy.
Hắn thô bạo xé rách chiếc váy trắng trên người cô đi, bầu ngực trắng mịn của cô lồ lộ trước mắt hắn." Tên khốn, nếu ngươi dám làm gì ta, Ngôn Gia nhất định sẽ lột da ngươi! Kiến Hào sẽ cho ngươi chết không toàn thây!" Ngôn Ân Ly nước mắt chảy dài, cô bây giờ bất lực không thể làm gì, chỉ có dùng sức mà mắng hắn thôi.
" Vậy sao? Đợi lúc hắn đến đây, cô em đã là một chiếc giày rách rồi! Lúc đó hắn sẽ còn cần một đứa bẩn thỉu như cô sao?" Bắc Đường cười ha hả đáp lời cô.
Mặc kệ cô liên tục giẫy giụa, hắn luồn tay vào lớp váy bên dưới, mà vuốt ve sờ soạng.
Lúc này xe đang chạy trên một con đèo, tên tài xế không nhịn được, mà xoay đầu nhìn lại. Trông thấy cơ thể của Ngôn Ân Ly, hắn nhất thời bị cuốn vào, quên mất bản thân còn đang lái xe.
Bất ngờ, một chiếc xe tải ngược chiều chạy đến, tên tài xế không kịp tránh né, hắn hoảng loạn bẻ lái, khiến chiếc xe đâm vào rào trắng bên đường, rơi thẳng xuống vực sâu.
" Gyaaaaa!" Ở nơi hoang vắng, chỉ nghe thấy một tiếng thét đến chói tai, và âm thanh chiếc xe đang rơi xuống vực.
Khói bốc lên cao, khung cảnh bên dưới thật là kinh khủng, chiếc xe móp méo đến biến dạng, còn tên tài xế đã chết ngay tại chỗ.

\_\_\_\_\_**? To Be Continued ?**\_\_\_\_\_



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.