Gã đàn ông đang hả hê đánh bẹp những tên bảo vệ kia, đột nhiên có người giữ tay của hắn lại." Đủ rồi đó!" A Tự lạnh lùng nhìn hắn ta nói.
" Ha, lần đâu tiên có người giữ được nắm đấm của tôi đó!" Gã đàn ông nhếch môi cực kỳ thích thú đáp.
" Anh là ai? Đến đây muốn làm gì?" A Tự nhướng mày hỏi hắn.
" Đến cứu người! Tôi nghe nói thiếu phu nhân của các người đang nhiễm virus có đúng không? Tôi có thể cứu cô ấy!" Gã đàn ông gạt tay của A Tự ra, hắn chỉnh trang lại quần áo, rồi cầm chiếc cặp nhỏ bên dưới lên.
A Tự nhíu mày có chút không tin tưởng, ai cũng không chữa được, vậy mà tên ất ơ từ đâu chui lên lại có thể khẳng định chắc nịch." Anh lấy đâu ra tự tin này vậy? Nếu có gì bất trắc với thiếu phu nhân nhà chúng tôi, anh sẽ bị bắt bồi táng theo đó!" Hắn nói.
" Hừm, tôi chắc đến 99,99% có thể chữa trị cho cô ấy! Bởi vì loại virus này, là do ba tôi tạo ra! Không ai có thể biết rõ nó hơn tôi được!" Gã đàn ông chắc chắn đáp.
Chuyện này A Tự cũng thấy khó tin, hắn không thể tự quyết được, tính mạng của Minh Nguyệt rất quan trọng, và hắn cần phải điều tra kẻ này." Anh đi theo tôi! Tạm thời tôi không thể quyết định được, nhưng anh có thể gặp sếp của tôi trước! Và tôi cần anh phải vệ sinh sạch sẽ cơ thể, nếu không sếp sẽ không cho anh đến gần thiếu phu nhân của tôi đâu!" A Tự lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848599/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.